
Vô Tận Hải Vực, Ta Lấy Dưỡng Yêu Cầu Trường Sinh
Rộng lớn bát ngát Vô Tận hải vực, đủ loại công hiệu thần kỳ Thiên phủ kỳ trân. Lớn như núi cao Đà Sơn Quy, miệng phun một dải ngân hà đại côn. Tụ nước mà thành Thủy Yêu Linh, phệ hồn ăn máu Quỷ Diện Điệt. Vô số ẩn tàng bí cảnh huyền phủ, kỳ dị quái loạn linh cơ cấm địa. Thế gian vạn vật đều có thể hóa yêu, lấy luyện thiên địa linh cơ tuyên cổ trường tồn. Mà người thân thể yếu, chỉ có mượn yêu để trường sinh.
Thế Gian Bạch Xà Tiên
Thiên hạ Thanh Xà tổ, thế gian Bạch Xà tiên. Lần này, là đầu Bạch Xà cố sự. Đã sớm sáng tỏ, buổi chiều chết cũng được. Thành xà mười năm, du ở sơn lâm dã ngoại, thọ tận thời khắc, sinh tử khấu cửa ải, bỗng nhiên vì yêu, từ đó thiên hạ liền có thêm một cái Bạch Xà tiên! Rừng sâu núi thẳm Xà Vương Cốc, khởi tử hoàn sinh Liễu Thụ tinh, Họa Bì hồ ly, thôn nhật lão thử, thâm cung Cầm Sư, thanh tú thư đồng, ... Thế này ở giữa đều có duyên phận.
Già Thiên
Diệp Phàm là nhân vật chính trong truyện Già Thiên của tác giả Thần Đông, hắn từ 1 kẻ lưu lạc khỏi quê hương, nhưng có vô địch niềm tin, một đường sờ soạng lần mò, cả thế gian là địch, tự mình đi lên, huyết chiến cho tới khi trở thành Thiên Đế, là người mạnh nhất vũ trụ từ vạn cổ đến nay, làm được những điều phi thường trước nay chưa từng có. Truyện không sáng tạo ra một thế giới khác, nhưng lại khéo léo gợi mở ra những chi tiết thần bí, không chớp nhoáng đưa ngay người đọc vào một không gian xa lạ, mà như số mệnh đã sắp đặt cho nhân vật vậy. Sâu thẳm bên trong vũ trụ, chỉ có bóng tối lạnh lẽo. Bên trong vũ trụ cô quạnh này, tàu thăm dò vũ trụ thu được một bức hình ảnh chấn động lòng người. Chín bộ xác rồng khổng lồ kéo một quan tài bằng đồng thau, tuyên cổ trường tồn. Cửu Long kéo quan tài, đến tột cùng là trở về thượng cổ, vẫn còn là đi tới bến bờ tinh không? Một thế giới tiên hiệp to lớn, kỳ lạ rực rỡ, thần bí vô tận. Nhiệt huyết sôi trào như núi lửa, tình cảm mãnh liệt như biển lớn dâng trào, dục vọng như vực sâu thăm thẳm... Không phải ngẫu nhiên mà tác giả cho Diệp Phàm không gia nhập một gia tộc hay thánh địa nào, không học bất kì môt quyển kinh trọn vẹn nào, cũng không phải là thể chất mạnh nhất, luôn bị thiên địa áp chế, nhưng đánh bại mọi thể chất, quyét ngang tinh không cổ lộ, vượt lên thiên địa độ kiếp thành Thiên Đế.![[Dịch] Tiên Nghịch](https://cdn.apptruyen.net/images/public/35f73f1ea7c055a441d1f77514afdad1f6f75e5b14c5e3f9d5e96abe0c77bc1c.jpg)
[Dịch] Tiên Nghịch
Tiên Nghịch là câu chuyện Tiên Hiệp kể về Vương Lâm - một thiếu niên bình thường, may mắn được gia nhập vào một môn phái tu tiên xuống dốc của nước Triệu, vì thiếu linh căn, vì một hiểu nhầm tai hại, vì một khối thiết tinh và nhờ có được một "Thần Bí Hạt Châu". Vương Lâm đã bước lên con đường tu tiên và trên con đường này, hắn sẽ đối mặt với chuyện gì? - Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên, là vô tình hay hữu tình? Hãy cùng dõi theo bước chân của Vương Lâm qua 1976 chương Truyện Tiên Nghịch> để biết rõ những điều này bạn nhé!![[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ](https://cdn.apptruyen.net/images/public/8a23d25fac7a558bde70ffd3498f3a13853bf1fd925cf431490af6ce7e686740.jpg)
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Đêm đã về khuya, bóng tối phủ kín khắp nơi, bao trùm lên cảnh vật. Thế nhưng trong núi lại chẳng hề yên tĩnh, tiếng mãnh thú rít gào rung động cả non sông, cây cối rung lên, lá bay tán loạn. Chốn rừng núi mênh mang là nơi hoạt động của vô số mãnh thú hồng hoang cùng những chủng tộc sót lại từ thời Thái Cổ. Tiếng kêu đáng sợ của muôn loài rống lên trong bóng tối, khiến mặt đất như muốn nứt toác ra. Từ trong dãy núi trông xa thấy có thấp thoáng một quầng sáng nhu hòa, tựa như một ngọn nến lập lòe dưới màn đêm đen vô tận, lẩn khuất giữa muôn trùng núi, ánh sáng dường như có thể vụt tắt bất cứ lúc nào. Đến gần hơn, có thể thấy rõ ở đó có một nửa thân cây khô khổng lồ, đường kính thân cây ước chừng hơn chục mét, toàn thân cháy đen, ngoại trừ một nửa thân cây này, chỉ còn lại một cành cây yếu ớt nhưng lại tỏa ra sức sống. Lá cây lung linh như được khắc từ lục ngọc, tán phát từng đốm sáng nhu hòa bao trùm lấy cả một thôn làng. Nói một cách chính xác thì đây là một thân cây sét đánh, rất nhiều năm về trước nó từng gặp phải một trận sét thông thiên, vòm cây um tùm cùng sức sống tràn trề của gốc liễu già đã bị sấm sét phá hủy. Nay chỉ còn lại một đoạn gốc cao chừng tám chín mét trồi lên mặt đất, đường kính rộng kinh người, cành liễu duy nhất sót lại kia trông như sợi xích thần bằng mây lục bích, hào quang ngập tràn bao trùm che chở cho cả thôn làng, khiến mảnh đất này trở nên mông lung như một vùng tiên thổ, trong chốn đại hoang cảm giác vô cùng thần bí. Nhà nhà trong thôn đều xây bằng đá. Đêm khuya thanh vắng, vẻ an lành yên ả của chốn này dường như tách biệt hẳn với bóng tối cùng tiếng mãnh thú gào thét bên ngoài. “Hú uuuuu….” Một trận cuồng phong thổi qua, có đám mây đen khổng lồ vắt ngang trời, che kín cả màn đêm, chắn nốt chút xíu ánh sao yếu ớt khiến dãy núi càng thêm tăm tối. Một tiếng chim kêu hung tợn từ trên cao vọng xuống, tiếng kêu sắc lẻm có sức xuyên thấu mạnh, không ngờ lại bắt nguồn từ đám mây đen kia. Nhìn kỹ, thì ra đó là một con chim khổng lồ to đến không tưởng, che lấp trăng sao, dài không biết bao nhiêu dặm. Đi qua Thạch Thôn, nó cúi đầu nhìn xuống, hai con mắt tựa như hai vầng trăng máu, hung khí ngút trời. Nó nhìn chằm chằm gốc liễu già trong chốc lát, cuối cùng bay về phía sâu nhất trong dãy núi. Yên ắng một lúc lâu mãi cho đến tận nửa đêm, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Một bóng dáng mơ hồ từ phương xa bước tới, cao ngang đỉnh núi! Một hơi thở kì lạ lan tỏa, núi rừng lặng ngắt một cách chết chóc, hung cầm mãnh thú cúi rạp mình không dám phát ra một chút xíu âm thanh. Lại gần, đây là một sinh vật có hình người, dáng đứng thẳng, nó cao lớn vô cùng, sánh ngang đỉnh núi, toàn thân nó không có lông tóc gì mà dày đặc một lớp vảy vàng kim lấp lánh. Mặt nó phẳng lì, chỉ có một con mắt thẳng, mỗi lần chớp mở như có ánh sét vàng kim rạch qua, sắc bén ghê người. Toàn thân nó huyết khí mênh mông, tựa như một vị thần ma! Nó đi ngang qua chốn này, liếc nhìn gốc liễu, thoáng dừng chân rồi dường như đang vội vã lên đường, cuối cùng nhanh chóng bỏ đi. Vô vàn ngọn núi như đang rên rỉ dưới từng bước chân của nó, cả chốn núi rừng cũng bị uy thế ấy làm cho run rẩy. Bình minh lên, một con rết dài mười mét, thân to như thùng nước, tỏa ánh sáng bạc lấp lánh bò ngoằn ngoèo trong núi. Con rết như được đúc từ bạc trắng, mỗi một đốt đều sáng bóng dữ dằn, đập vào đá núi rầm rầm, tia lửa bắn tung tóe. Nhưng cuối cùng nó lại tránh qua Thạch Thôn mà không hề xâm nhập, nơi nó đi qua sương đen mịt mù, muông thú đều lẩn tránh. Một cành liễu mảnh mai tỏa ánh sáng bích hà óng ánh khẽ đung đưa trong gió….
Tế Thuyết Hồng Trần
Ven đường trà lâu, bóng người xen vào nhau Trên đường phố truyền đến, hai ba âm thanh gào to Người trước dao phiến, phủ thước đập bàn Các vị khán quan, lại lắng nghe phân trần Này nhân gian nhiều chuyện, tuế nguyệt sơn hà Giang hồ mưa gió nhiều ít hào hùng cùng phiền muộn Kia vương triều kỳ mộng, hoang đường một trận Thần quỷ chí dị cũng không phải cao cao tại thượng Tiên quái yêu ma, yêu ma quỷ quái Thời gian phí thời gian cũng báo ứng xác đáng Ngươi ta không phải thánh hiền, đều có mê mang Nhân sinh khổ đoản không thể so với nhật nguyệt phục hướng Quạt xếp mở ra, tan đạo vạn tình Thiên Cương Địa Sát hiển ảo diệu biến hóa Phủ thước một kích, sóng lên ngàn tầng Hữu tình chúng sinh đều cuồn cuộn hồng trần
Thông Thiên Chi Lộ
Thông thiên luôn là con đường mơ ước của những người tu chân từ bao đời. Tu kiếm, tu trận, tu bằng đan dược hay song tu… tất cả đều hướng đến con đường là thông thiên, vươn tới trời cao. Gã, chỉ là một tán tu nhỏ nhoi trong ngôi thành nhỏ, bị gạt gẫm mua đồ rởm nhưng vô tình lại nhờ đó bước lên con đường trở thành cường giả thông thiên. Nàng, là đệ nhất mỹ nữ của đại lục, được vô số thanh niên tài tuấn ngưỡng mộ nhưng rồi cuối cùng cũng về bên gã. Nàng, là mỹ nữ băng tuyết nổi danh, hết lòng vì sư muội, nhờ duyên trời đưa đẩy mà đến bên gã. Nàng là đại tu sĩ lừng lẫy một phương, cũng vì một lần gặp gỡ mà bước cùng con đường với gã. … Hãy cùng đọc Thông thiên chi lộ, để trải nghiệm con đường đi lên thành cường giả. Vẫn là một thế giới tu tiên cá lớn nuốt cá bé, đầy những hiểm ác nhưng không thiếu tình người, và quan trọng là ngập tiếng cười, chắc chắn sẽ khiến bạn thỏa mãn với những phút giây được thư giãn. Đọc để cảm nhận ngòi bút của Vô Tội, cao thủ viết truyện tiên hiệp hài hước nổi danh.![[Dịch] Cầu Ma](https://cdn.truyenonl.net/images/public/cau-ma.webp)
[Dịch] Cầu Ma
Cầu ma là Nhĩ Căn kế Tiên Nghịch về sau lại một tu chân tác phẩm tâm huyết trong một chữ cầu, có hai giải, vừa là cầu khẩn, một là truy cầu. Nhưng ma lại không phải Ma Đầu, tác giả đem làm chủ góc Tô Minh mở ra một cái hoàn toàn mới tu chân cầu ma chi môn. Nếu như các bạn đã từng là fan của truyện Tiên Nghịch, chắc các bạn không thể nào quên được tác giả Nhĩ Căn, một tác giả tuy mới nhưng bút lực có thể nói là vô cùng vững chắc. Qua nhiều ngày mong đợi, cuối cùng Nhĩ Căn đã cho ra tác phẩm mới: Cầu Ma. Như thế nào là ma? Là người táng tận lương tâm, vì thành công mà không từ thủ đoạn, thậm chí tu hành ma công để thành ma đầu sao? Nhĩ Căn không nghĩ thế, Nhĩ Căn muốn viết về một MA thật sự, chứ không phải là một ma đầu thô tục âm u. Với tác phẩm này, Nhĩ Căn mong muốn truyền đạt đến cho người đọc một cuộc sống đầy nhân sinh, một nội dung động lòng người. Với tác phẩm này, Nhĩ Căn muốn xây dựng một Tô Minh đứng trên đỉnh núi nhìn xuống trời đất, mang theo ý vị tang thương và bi thương. Nếu như thế nhân đã gọi ta là ma, vậy thì dứt khoát, Tô Minh ta từ nay về sau...chính là Ma!![[Dịch] Thư Kiếm Trường An](https://cdn.truyenonl.net/images/public/thu-kiem-truong-an.webp)
[Dịch] Thư Kiếm Trường An
Hai năm trước, Mạc Thính Vũ mang theo một thanh đao rời khỏi Trường An, một mình đi về phương Bắc. Hai năm sau, một thiếu niên tên Tô Trường An mang theo một thanh đao tới Trường An. Câu chuyện của chúng ta, bắt đầu từ đây. Dịch giả Đình Phong: “- Tại sao nhất định phải giết người đó? - Bởi vì ta đã hứa với người khác nhất định phải giết nàng. - Là ai? - Người trong thiên hạ!” …. Câu chuyện này nó mở đầu như vậy đó, có một chút gì thôi thúc bạn muốn đọc tiếp. Cả mạch truyện như một bản Túy Hồng Nhan ngân nga mãi, và tất nhiên bài hát này thì không có gì khác ngoài sự bi thương, nhiều khoảng lặng sau những trận chiến làm ta phải thổn thức tưởng chừng như không muốn dịch nữa. Tác giả lấy bối cảnh thời Tam quốc, ba tộc Nhân Yêu Man xen lẫn tu tiên nên vẫn có tham vọng vương triều bất diệt của Thánh Hoàng Đại Ngụy, bóng dáng đâu đó của Ngọa Long tiên sinh đa trí như yêu quái hay Sở gia của Giang Đông hiệp can nghĩa đảm… bao hàm tất cả là âm mưu cả ngàn năm của Thiên Lam viện – nơi nhân vật chính được nhận vào học. Nhân vật chính chỉ là một thiếu niên tư chất bình thường, hắn bị cuốn vào vòng xoáy âm mưu vì vô tình cứu được sư phụ mình suýt chết trong giá rét. Từ đây, hắn mang thanh đao của y về đệ nhất đô thành Trường An và bước lên con đường tu tiên đầy gian nan vất vả. Tác giả viết về sự trưởng thành của nhân vật khá tốt, ai rồi cũng từ “sửu nhi” mà biết tính toán sau đó là thỏa hiệp cho những mục đích của mình, quan trọng là không đánh mất bản tâm mà thôi. 2 quyển đầu có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, không ưu lo nhất mà người viết muốn chúng ta hoài niệm về thời tuổi trẻ, có lẽ thế mới lấy bút danh Hắn Từng Là Thiếu Niên, khá lạ nhỉ? Chưa truyện nào mà ta thấy nhân vật chính “ăn hành” ngập mồm đến như vậy, hắn luôn rất cố gắng, tiết kiệm từng giây từng phút để tu luyện nhưng mỗi lần tăng cấp thì lại đụng phải đối thủ cực mạnh và cái kết thì… khỏi nói chắc các bạn cũng hiểu. Truyện có lẽ không hay lắm ở pha đánh nhau hay chiêu thức nhưng không khí hùng tráng, bi thương, dồn dập của những trận công thành chiến là không hề thiếu. Bản thân ta thực sự rất ghét việc giết người như ngóe, đi đến đâu đập tan đến đó, đọc thì hăng máu nhưng chả rút được điều gì từ việc đó. Nếu bạn đã đọc sẽ cảm thấy cực kỳ thương nhân vật Bắc Thông Huyền hay quân Tây Lương, im lặng thủ hộ muôn dân trăm họ mà lưng đeo tiếng xấu, chưa đêm nào ngon giấc vì không đem được hạnh phúc cho người yêu. À, truyện còn một cái hay là nói về Thất Tinh Bắc Đẩu, chính xác là các vì sao trên bầu trời, như Tử Vi tinh chủ là của Thánh Hoàng có năng lực sắc phong... Người tu hành được vì sao kí sáng “nhận thức” từ trăm triệu dặm xa vượt đến chiếu ánh sáng lên người và truyền cho sức mạnh, thật đẹp mắt a. Kết truyện, ta dùng câu này “Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp, rốt cuộc là Trang sinh mộng điệp, vẫn là hồ điệp mộng gặp chính mình trở thành Trang sinh?”;)![[Dịch] Côn Luân Ma Chủ](https://cdn.truyenonl.net/images/public/con-luan-ma-chu.webp)
[Dịch] Côn Luân Ma Chủ
Sinh ra trong thế gia giàu có, liệu có phải là một chuyện đáng vui mừng? Chí ít nửa đời trước Lâm Diệp vui vẻ, cho tới khi mũ trò chơi mà y vừa mua nổ tung ngay lần đầu sử dụng. Tỉnh lại với một thân thể mới, một thân phận mới. Y vẫn là thiếu gia trong thế gia giàu có, chỉ có điều nơi này đã ko còn là thế giới hiện đại của y, ngay cả cái tên cũng đã thay đổi. Tên mới của y là Sở Hưu, thế giới hiện tại chính là <<ĐẠI GIANG HỒ>>, một trò chơi mà y say mê trước lúc chết. Khoan, Sở Hưu? Đây chẳng phải là tên trùm phản diện trong phần ba của trò chơi, Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo gây họa khắp giang hồ? Tên thì đúng, người cũng đúng, chỉ có thực lực và thời gian là không đúng. Lúc này Sở Hưu chỉ là một thiếu gia ăn chơi của gia tộc nhỏ, thực lực yếu kém, bị chèn ép và khinh bỉ không ngừng. Lợi thế của y là gì? Y phải làm gì trong tương lai, tìm cách bước theo con đường trong cốt truyện gốc để trở thành Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo hay tự đi ra con đường riêng cho chính bản thân? Hay cứ bắt đầu từ bước đầu tiên... thâu tóm và trả thù gia tộc của mình trước đi đã! “Giết người tru tâm, nhổ cỏ tận gốc. Ta là SỞ HƯU, hưu trong vạn sự giai hưu.”![[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng](https://cdn.truyenonl.net/images/public/nhat-niem-vinh-hang.webp)
[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Nhất niệm thành biển cả, nhất niệm hóa nương dâu. Nhất niệm trảm nghìn Ma, nhất niệm giết vạn Tiên. Chỉ có niệm của ta... là Vĩnh hằng.
Mịch Tiên Kiếm Đạo
Tác giả: Thu Ninh Quân Thể loại: Hài Hước, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền huyễn Giới thiệu: Ấu Niên Tai Kiếp Quê Nhà Tan Phàm Nhân Du Tẩu Tại Nhân Gian Mịt Mịt Mờ Mờ Đạp Tiên Lộ Nhất Kiếm Trảm Phá Vạn Thiên Quan " Tuyết nhi, tam đệ đoán ta mua gì cho hai ngươi" Lê Hạo cười thần bí nói " là hồ lô ngào đường với màn thầu ah, ca ca ta đã mười tuổi rồi, có phải ba bốn tuổi tiểu hài tử đâu, còn chơi trò chơi ngốc nghếch đó ah" Lê Lân giảo hoạt nói " Đúng đó nha, Đại ca ngươi thật là ngốc " một bên Hi Tuyết gật đầu phụ hoạ tán đồng Khiến cho Lê Hạo mặt tối sầm, tức nghiến răng nghiến lợi. Thấy hắn sắc mặt không tốt xem Lê Hi Tuyết nịnh nọt. " Đại ca, rất ngon ah, ngươi ăn một miếng " "Không ăn" " ngươi ăn một miếng đi thật sự rất ngon không lừa ngươi " nhìn xâu hồ lô ngào đường, Lê Hạo cầm chặc tay nàng hung ác cắn một ngụm hết bốn viên. " Ngươi ngươi ngươi!" Lê Hi Tuyết Khí đến mặt trướng hồng thốt ra ba tiếng ngươi, cặp mắt mở to trừng hắn, Lê Hạo đáp lại bốn con mắt trừng nhau, Lê Lân đứng chính giữa cười khúc khích không tim không phổi gặm màn thầu, tựa như đang xem hai con khỉ đấu nhau, nhìn nàng sắp khóc Lê Hạo cuối cùng buông tay đầu hàng. Bắc Nam Hai Quốc Giao chiến, Lê Hạo tuổi nhỏ vì ham chơi may mắn tránh thoát một kiếp, từ đó dắt theo đệ muội cầu sinh, gặp một trận kì biến hai tu sĩ đuổi theo, lại trùng hợp gặp một trận địa chấn được tiên duyên, bước lên tiên lộ. Giữa tu chân giới Yêu, Hận, Tình, cừu. Lê Hạo sẽ ra sao, xin mời các bạn cùng theo dõi. Quyển 1: Đại Loạn Quyển 2:.... Quyển 3:... ..... Thế giới Gồm tam giới, Nhân Giới, Tiên Giới, Thần Giới.
Nghịch Thiên Tam Giới
Bạn đang theo dõi câu chuyện Nghịch Thiên Tam Giới, tác giả là Cường MC. Trích đoạn: Sự rung chuyển của mặt đất không ngừng khiến Thiên Vũ chạy trong hoảng sợ, cảm giác như bị ma đuổi phía sau. Đám U Ma Lang đang truy sát anh ta từ phía sau. - Sư tại sao không báo trước cho đệ tử biết những con này sẽ truy sát chúng ta? Tôi chẳng có Tinh Quang Thạch để lấy, thế mà đám thú này lại đuổi theo giết tôi. Người đang ẩn nấp ở đâu?
Ta Là Tham Quan Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần
Tác giả: Thanh Chưng Thể loại: Lịch Sử, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền huyễn Giới thiệu: Lâm Bắc Phàm xuyên không đến thế giới cao võ đầy nguy hiểm, bị gắn lên mình Hệ Thống Tham Quan. Chỉ có làm tham quan mới có thể trở nên mạnh mẽ, đây không phải là muốn chơi hắn sao? Ở thế giới này mà làm tham quan thì làm sao sống qua được tập 2? Để trở nên mạnh mẽ, hắn không thể làm gì khác hơn là đi tham ô nhận hối lộ, trung gian kiếm lời, biển thủ công quỹ, lấy của công làm của riêng… trở thành tên đại tham quan mà người người phỉ nhổ, người người muốn gϊếŧ. Thế nhưng đó là hắn của buổi sáng! Đến tối hắn đem tất cả tiền tài tham ô được đi phân phát cho bách tính nghèo khổ, lắm tuy làm tham quan, nhưng mà tham có nguyên tắc! Đằng sau bộ mặt ấy là con người đáng kính biết bao, ngoài mặt mang tiếng xấu nhưng trong lòng lại cứu nước giúp dân! Nữ Đế biết chân tướng lặng lẽ rơi lệ: Ái khanh, thật ủy khuất cho ngươi, buổi tối tới tẩm cung của ta đi! Các tài nữ giai nhân biết chân tướng: Đại nhân, mặc kệ thế nhân nhìn người như thế nào, thϊếp thân cũng đồng sinh cộng tử với người. Các giang hồ hiệp nữ khi biết chân tướng: Muốn lấy mạng Lâm đại nhân? Các ngươi bước qua xác ta trước đi! Mọi người sắp điên mất rồi: Hắn rõ ràng là tên đại tham quan, tại sao các nàng lại che chở hắn?![[Dịch] Võ Thần Chúa Tể](https://cdn.truyenonl.net/images/public/i-bad6669c5040c43b044db17a7549a5a3.jpg)
[Dịch] Võ Thần Chúa Tể
Thiên Vũ đại lục nhất đại truyền kỳ Tần Trần, bởi vì bạn tốt phản bội bất ngờ ngã xuống Võ Vực. 300 năm sau, hắn chuyển sinh thành một con riêng ở một vương phủ phải chịu đủ mọi ức hiếp lên người, lợi dụng trình độ kiếp trước, ngưng thần công, luyện thần đan, đi ngược lên trời, quật khởi mạnh mẽ, từ đây bước lên một đoạn khiếp sợ đại lục kinh thế lữ trình
Đại Yêu Chớ Suốt Ngày Ăn Vạ Bậy
Tác giả: Hồng Thứ Bắc Thể loại: Dị Năng, Truyện Nữ Cường, Cổ Đại, Hài Hước, Điền Văn, Trọng Sinh, Ngôn Tình, Dị Giới, Truyện Khác, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Truyện Sủng, Truyện Gia Đấu, Huyền huyễn Giới thiệu: Diệp Tố xuyên vào trong tiểu thuyết tiên hiệp, cũng nhập gia tùy tục cẩn thận tu tiên, rỗi rãi ngồi xem nam nữ chính nói chuyện yêu đương, chia tay rồi lại hợp lại. Cuộc sống của nàng quá vui vẻ, lại còn có phim thần tượng máu chó để xem. Nhưng trăm triệu không ngờ tới chính là ở yêu giới còn có một con rắn nhỏ giả làm người, chạy đến Thiên Cơ Môn xin làm đệ tử, nhưng con rắn này công lực không có, yêu khí tràn ra bốn phía, cái đuôi rắn rất thường xuyên chui ra ngoài. Nàng là một người yêu hòa bình, quyền bình đẳng của ba giới ngang hàng như nhau, Diệp Tố không muốn con rắn này bị sư môn gϊếŧ mất, nên thường thường giúp hắn che giấu yêu khí, chắn đuôi rắn cho hắn. Diệp Tố: Mệt tâm. Còn đại yêu Du Phục Thời khi trà trộn vào Thiên Cơ Môn thường xuyên cố ý để lộ thân phận là yêu của mình ra ngoài, muốn mượn cớ này để sinh sự, nhưng mà Thiên Cơ Môn lại có một người đặc biệt cực kỳ, lúc hắn cố tình tiết lộ yêu khí ra ngoài, người ta lại dùng chân khí làm thành cái l*иg úp lên, những người khác trong Thiên Cơ Môn không ai phát hiện ra yêu khí. Một khi Du Phục Thời đã làm thì phải làm đến cùng, hắn để lộ chân thân ra ngoài, tính toán muốn hù chết cái người chính đạo này, kết quả là hắn vừa mới để lộ ra cái đuôi rắn ra ngoài thì người kia đã ném cái áo bào quấn lại, lại còn thò tay xuống dưới áo bào sờ cái đuôi rắn của hắn. Quả nhiên đám người Thiên Cơ Môn này toàn là một đám người ra vẻ đạo mạo! Ngay cả rắn cũng không buông tha nữa!!!![[Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ](https://cdn.truyenonl.net/images/public/tuan-thien-yeu-bo.webp)
[Dịch] Tuần Thiên Yêu Bộ
Người quỷ khác đường, âm mộc kết hôn, thiên nga báo đáp, bách quỷ dạ hành, còn có hồ ly tinh thích ăn gan thận lấy tên là Thủy Mộc tồn tại, vô cùng đặc sắc… Tại thế giới này, yêu ma quỷ quái cũng có quyền tranh đấu. Ta là Lâm Quý, vì nhân quả mà đến, theo nhân quả mà tuần tra!![[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân](https://cdn.truyenonl.net/images/public/dai-phung-da-canh-nhan.webp)
[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân
Thế giới này có Nho, có Đạo, có Phật, có Yêu, có Thuật Sĩ. Hứa Thất An tốt nghiệp trường cảnh sát, yếu ớt tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở trong nhà lao, ba ngày sau bị đày đến biên cương... Mục đích ban đầu của hắn cũng chỉ là tự bảo vệ mình, tiện thể làm một phú ông giàu có, nhàn nhã sống qua những ngày ở cái xã hội không có nhân quyền này. ... Nhiều năm sau, Hứa Thất An quay đầu nhìn lại, ở phía sau là những bằng hữu và kẻ địch trước đây đều đã chết, chỉ còn lại những đống xương trắng. <b>Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông, Sóng vùi dập hết anh hùng. Được, thua, phải, trái thoắt thành không. Non xanh nguyên vẻ cũ, Mấy độ bóng tà hồng?</b> (Thơ Lâm giang tiên của Dương Thận - Bản dịch của Phan Kế Bình) P/S của tác giả: Quyển sách không hề bi kịch! P/S của dịch giả: Truyện top Phong Vân Bảng trên qidian rất lâu. Do tác giả sử dụng khá nhiều "ngôn ngữ mạng" khiến cho quá trình dịch hơi khó khăn. Rất mong nhận được sự ủng hộ của các độc giả!
Vô Tận Thần Công
Một người tư chất thấp,ngộ tính kém, phế vật trên con đường võ tu. Công pháp cùng với các võ giả tồn tại các độ phù hợp khác nhau, độ phù hợp càng cao thì tu luyện sẽ càng nhanh, trong truyền thuyết độ phù hợp có thể đạt sau bảy phần sẽ tăng hiệu suất tu luyện gấp bội, thật bất ngờ, Dương Thạc đã tìm được công pháp phù hợp hoàn toàn với mình. Những thiên tài tu thần công bí điển, tiêu hao vô số thiên tài địa bảo, miễn cưỡng cũng chỉ đạt tới cảnh giới Võ Thánh. Dương Thạc tu công pháp cấp thấp, hướng về võ đạo đỉnh phong mà bước tiến. - Tư chất của ta chỉ xứng đáng tu luyện công pháp cấp thấp? - Các ngươi coi ta là đồ bỏ đi. Công pháp cấp thấp, trong mắt ta chưa hẳn không phải là một bộ công pháp có độ phù hợp mười phần, mà là hoàn toàn, thậm chí có thể là tuyệt thế thần công.