Trên giang hồ đền nói rằng Yến Vô Sư là người bước ra từ trong núi thây biển máu.
Cũng bởi vì thế mà y chẳng tin nhân chi sơ tính bản thiện, cũng chẳng tin trên cõi đời này có người đại nhân đại nghĩa, suy nghĩ
cho người khác lại không cần báo đáp.
Một ngày nọ, chưởng giáo Huyền Đô sơn, Đạo môn đệ nhất thiên hạ, Thẩm Kiều ước chiến với người, vì xảy ra sự cố mà rơi xuống vực.
Yến Vô Sư vừa vặn đi ngang qua nơi đó.
Nhìn thấy Thẩm Kiều trọng thương sắp chết, y bỗng nhiên nghĩ ra một cái chủ ý tuyệt diệu…
Sau ngàn đời (thiên thu), ai có thể bất diệt?
CP: Bệnh thần kinh công x đạo sĩ mỹ mạo thụ.
Nội dung chính: Nhân duyên tình cờ gặp gỡ.
Nhân vật chính: Thẩm Kiều, Yến Vô Sư
Biên tập đánh giá:
Yến Vô Sư là người bước ra từ trong núi thây biển máu. Y chẳng tin nhân chi sơ tính bản thiện, cũng chẳng tin trên cõi đời này có
người đại nhân đại nghĩa, suy nghĩ cho người khác lại không cần báo đáp. Một ngày nọ, chưởng giáo Huyền Đô sơn, Đạo môn đệ nhất
thiên hạ, Thẩm Kiều ước chiến với người, vì xảy ra sự cố mà rơi xuống vực. Yến Vô Sư vừa vặn đi ngang qua nơi đó. Nhìn thấy Thẩm
Kiều trọng thương sắp chết, y bỗng nhiên nghĩ ra một cái chủ ý tuyệt diệu…
Không phải tất cả mọi người đều sẽ không thay đổi cái tâm ban đầu của mình, đây là câu truyện về cái giá để người ta trưởng thành.
Yến Vô Sư là người một lòng theo đổi cảnh giới võ học tối cao; đồng thời là một kẻ điên tùy tâm tùy ý. Mà Thẩm Kiều lại là người
yêu ghét phân minh, không muốn thấy cảnh chiến hỏa phân tranh, bách tính trôi giạt khắp nơi, chỉ mong dùng hết sức mình, vì muôn
dân thiên hạ. Tác giả rất dụng tâm trong việc xây dựng nhân vật chính, hoàn hảo mà tàn nhẫn, xin đừng mong đợi nhiều, hãy xem hai
nhân vật của chúng ta nắm tay nhau thì có thể làm gì để trợ giúp Vũ Văn hoàng đế sáng tạo sơn hà thịnh thế.
Trước học sinh cá biệt, chán chường sau phấn đấu hết mình, đảm đang, trầm tính công vs trước ủ rũ, yếu đuối sau dịu
ngoan, kiên định, học sinh xuất sắc thụ.
TÁC GIẢ NHỬ MỒI:
Cố Kỳ Nam vốn là một học sinh xuất sắc, đúng kiểu con nhà người ta, thành tích cực tốt. Thế nhưng xui xẻo lại bị đám bạn cùng
trường bắt nạt...
Thế là bạn học Cố phải từ bỏ ngôi trường trung học phổ thông trọng điểm để chuyển sang trường bình thường khác.
Tới trường mới, làm quen được các bạn mới, lại còn có một bàn cùng bàn nhiệt tình, hào sảng nữa chứ...
Đại ca Triển Minh – Cao 1m90, không người dám chọc: Tên nhóc này, tao che chở.
Nhóc đáng thương Cố Kỳ Nam – Cao 1m70: Anh Triển chỉ là một đứa nhỏ yếu đuối, bất lực, mềm mại, hiền lành, tớ muốn giành hết tình
yêu thương cho anh ấy.
Mọi người:???
Chủ nhiệm lớp: Triển Minh, cậu nhìn coi mình thi được bao nhiêu điểm?
Triển Minh: Em sẽ nói bạn cùng bàn chỉ cho em.
Bạn học cũ: Cố Kỳ Nam, mày đừng cho rằng chuyển trường thì tụi tao sẽ không tìm được mày.
Cố Kỳ Nam: Tui sẽ kêu bạn cùng bàn của tui tới đánh mấy người!
Minh tinh nhỏ hết thời Trang Khâm về lại năm ấy mình mới ra mắt, năm ấy
cậu phong nhã hào hoa, dựa vào nhan sắc thượng thừa mà nhảy dù làm một người nổi tiếng đương thời, tiền đồ vô lượng.
Cậu còn nhớ rõ, năm đó cậu từ chối một đoàn phim nghèo kiết hủ lậu, là một bộ phim có đề tài đồng tính.
Lý Mộ diễn nam chính của bộ phim này, từ đó nắm được cơ hội trở thành ảnh đế, sau này Lý Mộ lại bị bóc trần xuất thân nhà giàu,
người trong nhà cũng không coi trọng việc anh lăn lộn giới giải trí, chỉ chờ anh chơi đùa thất bại là về nhà kế thừa gia nghiệp.
Trang Khâm may mắn gặp được anh trên thảm đỏ, trở thành tâm điểm sự chú ý, có lẽ là do có bối cảnh, anh không chơi trò lăng xê với
người khác, cũng không gây ra tai tiếng, giữ mình trong sạch, lại luôn thích trưng ra khuôn mặt lạnh như núi băng, có thể coi là
một dòng nước trong của giới này —
Nhân vật chính: Ngu Đường ❌ Tống Tiêu.
Tống Tiêu vốn là trạng nguyên của triều đình mà nuôi chí lớn là làm nhất đại hiền thần, đáng tiếc lại bị hoàng đế cứ giữ vững tâm
niệm cố chấp muốn đem cậu cho vào hậu cung.
Cậu đành phải đem hoài bão làm hiền thần của mình dẹp qua một bên đành trở thành hiền hậu,
Nhưng khi sự nghiệp hiền hậu vừa mới bắt đầu, hoàng đế băng hà...Lần nữa mở mắt ra đã đến thế kỷ thứ hai mươi mốt.
Đường đường là một Trạng Nguyên tài trí hơn người cũng phải vác túi xách lên, đối mặt với kỳ thi trung học. Cơ mà... bạn ngồi cùng
bàn này sao nhìn quen mắt quá vậy cà..
Hoàng đế bệ hạ ▼_▼: "Cho mượn bài tập chép cái coi.
"Tống Tiêu: "..."
Phương Thanh Nhiên am hiểu sâu đạo này.
Trải qua tay hắn chi vật, sẽ bị coi là "Vũ khí", giao phó mới thuộc tính.
Không chỉ có như thế, mỗi thu nhiều lấy được một cái vũ khí, hắn vậy sẽ thu hoạch được ngẫu nhiên thuộc tính tăng thêm.
Nhặt lên ven đường hai cây nhánh cây, kia hoàn mỹ côn thân, khiến mỗi một vị thiếu niên hoa mắt thần mê, xa xa bông cải địa, cũng nhường cho người ngo ngoe muốn động.
[ thu hoạch vũ khí thành công, kiếm khí +1 ]
[ cây đào già trái nhánh ] [ cây đào già phải nhánh ]
[ phẩm chất: Trắng ]
[ cơ sở tăng thêm: Mau lẹ +2, lực lượng +3, kiếm thuật +3, nhất tâm nhị dụng +1 ]
[ hiệu quả đặc biệt: Sáo trang Nhị Đao lưu. . . ]
Hắn rất hài lòng.
Sau một khắc, gió nhẹ quét lên thiếu nữ váy, hắn không tự giác nheo cặp mắt lại.
[ Nữ Võ Thần. . . ]
[ phẩm chất: Kim ]
Phương Thanh Nhiên: "? !"
Văn án
…”Tôi là con chó của ngài ấy”…
“Ngài ấy nói, cậu sủa hai tiếng cho tôi vui đi, Hứa Nguyện.”
“Tôi sẽ sủa ‘gâu gâu’ cho ngài nghe.”
Lúc còn sống, tôi vẫn luôn nghĩ rằng ngài ấy sẽ không yêu tôi, sau khi chết rồi cũng vậy, ai biết….
Tôi nhìn người đàn ông kiêu ngạo kia, từ một vị thần….thành một con chó.
Ngài ấy bảo tôi trở về đi.
Nhưng tôi chết rồi.
Không giống như một con chó nữa, ngài ấy vẫy tay, là tôi chạy tới.
Tạ Thời Vũ x Hứa Nguyện
Sau khi vợ mất thì thành chó dại công x Đã qua đời dịu dàng săn sóc thụ......
Văn án:
Hứa Thừa Yến theo đuổi Hạ đại thiếu gia 5 năm, gọi là đến đuổi là đi, mọi chuyện đều sẵn lòng. Cho dù Hạ Dương luôn đối xử lạnh
nhạt với mình, Hứa Thừa Yến cũng cam tâm tình nguyện, cho rằng chỉ cần đối với Hạ Dương mình là người đặc biệt nhất, một ngày nào
đó sẽ có thể làm tan chảy tảng băng này.
Nhưng thẳng đến một ngày nào đó, bạch nguyệt quang của Hạ Dương về nước. Lúc này, Hứa Thừa Yến mới tận mắt chứng kiến người đàn
ông luôn luôn lạnh lùng trước mặt mình bây giờ lại vô cùng ôn nhu trước mặt bạch nguyệt quang kia.
Cũng chính lúc này Hứa Thừa Yến mới bất giác nhận ra thời gian qua bản thân mình cũng chỉ là kẻ thế thân cho người khác. Tảng băng
sẽ tan, nhưng người làm tan chảy tảng băng không phải là chính mình.
Hứa Thừa Yến chật vật cuối cùng cũng tỉnh lại từ trong cơn mộng đẹp đẽ này, lựa chọn buông tay, thu dọn hành lý rồi một mình rời
đi.
Mà Hạ Dương sau khi quay lại và nhìn thấy căn hộ trống rỗng, hắn chỉ cười rồi đặt cược với đám bằng hữu của mình: Trong vòng năm
ngày, Hứa Thừa Yến sẽ trở lại từ bữa tiệc.
Vào ngày đầu tiên, Hứa Thừa Yến đã không trở lại. Ngày tiếp theo, cũng không hề thấy bóng dáng Hứa Thừa Yến. Cho đến ngày thứ năm,
Hứa Thừa Yến cuối cùng cũng trở lại. Chỉ là so với suy nghĩ về Hứa Thừa Yến khi trở lại của Hạ Dương trong lúc chờ đợi hoàn toàn
khác với hiện thực.
Hứa Thừa Yến trở lại nhưng là một thân thể lạnh lẽo, không còn hơi thở, cũng không có cách nào khôi phục.
Ba năm sau, Hạ Dương vẫn là đại thiếu gia cao ngạo của Hạ gia.
Trong một bữa tiệc, Hạ Dương đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Hắn mất bình tĩnh, lao như điên tới chỗ thiếu niên tóc
đen.
"Yến Yến"
Thiếu gia gia tộc họ Hạ vốn luôn lãnh đạm, lúc này lại đang nắm chặt tay thiếu niên, hai mắt đỏ hoe.
"Quay lại với anh, được không?"
Mà thiếu niên tóc đen chỉ mỉm cười rồi hất tay người đàn ông ra.
"Xin lỗi ngài, ngài nhận nhầm người rồi."
Tra công truy thê hỏa táng tràng, không đổi công, 1v1. Thụ giả chết, không có mất trí nhớ. Sau khi giả chết thì một lòng trầm mê
sự nghiệp, vô tâm luyến ái. Dự tính từ chương ba mươi bắt đầu cốt truyện giả chết, sau đó trực tiếp tra công hỏa táng tràng.
- -------------------------------------------
Một người là đại hiệp hành hiệp trượng nghĩa còn một người là giáo chủ một môn phái trên núi cao. Chánh tà không đội trời chung nên hắn đã xác kiếm lên núi để tiêu diệt nhưng sau một hồi phân cao thấp thì giáo chủ đã bị thương nhưng không bằng đại hiệp bị trúng độc mà độc này lại là xuân dược khiến hắn đã ăn sạch sẽ người nào đó, Truyện chưa dừng lai ở đó sau đó hắn rời đi thì người này lại mang thai. Liệu mọi chuyện tiếp theo sẽ ra sao rất là ngọt luôn ấy nhé.
Một người là đại hiệp hành hiệp trượng nghĩa còn một người là giáo chủ một môn phái trên núi cao. Chánh tà không đội trời chung
nên hắn đã xác kiếm lên núi để tiêu diệt nhưng sau một hồi phân cao thấp thì giáo chủ đã bị thương nhưng không bằng đại hiệp bị
trúng độc mà độc này lại là xuân dược khiến hắn đã ăn sạch sẽ người nào đó, Truyện chưa dừng lai ở đó sau đó hắn rời đi thì người
này lại mang thai. Liệu mọi chuyện tiếp theo sẽ ra sao rất là ngọt luôn ấy nhé.
Giới thiệu: Tương lai, hư cấu, chủ thụ, nhiều thế giới, hỗ sủng, công thụ yêu nhau sâu đậm, tự ti thâm tình Nguyên soái công x
lãnh tĩnh thâm tình Quân sư thụ, công tự ngược, 1×1, HE
Nhân vật chính: Lục Ly x Tạ Kiến Vi
Phối hợp diễn: Long Đoản Đoản
Edit: Mimi, DLinh
Beta: Chi
Review:
1, Truyện này là 1×1! 1×1! 1×1! Công có bệnh tâm thần, đam mê diễn kịch, được người ngoài đặt cho cái biệt danh là — Tổng Diễn OR
Tổng Ghen.
2, Tác giả cho phép trí tưởng tượng của mình bay cao bay xa thậm chí là phát rồ, người nghiêm túc nhất định phải bó cánh.
3, Tổng kết ngắn gọn trong một câu:
Câu chuyện ngọt ê rằng của cặp đôi đồng tính cưng chiều lẫn nhau, lại còn đổi nơi để thể hiện ân ái, làm tức chết người khác, lại
còn sẵn tiện tắt đèn mà ngọt ngào ân ái.
Văn án:
Kỷ nguyên mới của dải Ngân Hà về cặp đôi Nguyên soái Lục Ly cùng Quân sư Tạ Kiến Vi nhà hắn như là một câu chuyện đẹp như mơ trong
truyền thuyết,
Khắp vũ trụ đều hâm mộ tình cảm của hai người, bền chắc như vàng như đá.
Chỉ là có một ngày, Nguyên soái bỗng nhiên bị nhân cách phân liệt, mà mỗi phần nhân cách rời rạc đó đều muốn độc chiếm Tạ Kiến Vi,
thậm chí còn ghen tuông đến mức muốn giết chết chính bản thân mình.
Vì muốn chữa bệnh cho người yêu, Tạ Kiến Vi đã xâm nhập vào thế giới tinh thần của Lục Ly. Ở chốn ấy, anh vốn tưởng cả hai vẫn có
thể tiếp tục yêu thương quấn quýt lấy nhau, nhưng nào ngờ…
Lục Ly: Tạ Kiến Vi không yêu mình, tuyệt đối không yêu mình.
Lục Ly: Cho dù Tạ Kiến Vi không yêu mình, mình cũng phải trói chặt em ấy, kể cả hành động đó sẽ khiến em ấy hận mình suốt cuộc đời
này.
Lục Ly: Tôi biết em nói yêu tôi là đang dối gạt tôi. Nhưng không sao, chỉ cần em có thể gạt tôi cả đời, chắc chắn tôi sẽ không để
bụng.
Tạ Kiến Vi: …
Không còn cách nào khác đành phải biến đổi ba trăm sáu mươi độ để sắm vai ‘bot khốn nạn’, Tạ Kiến Vi cực kì cực kì muốn gõ thủng
cái đầu anh người yêu nhà mình: Anh diễn sâu, diễn nhiều như vậy, sao không chuyển nghề làm biên kịch đi?!
Bình phẩm sơ bộ
Mặc dù truyện này là khoái xuyên, nhưng lại không giống khoái xuyên bình thường, xuất phát điểm của nó khiến người ta sáng bừng
con mắt. Mục tiêu của nhân vật chính không phải là tấn công, mà là chữa bệnh cho người yêu. Trải qua một loạt giấc mơ, lại thêm vố
số lần sắm vai đầy thú vị, rốt cuộc bọn họ hiểu được tình yêu chân chính là gì, cũng hiểu hai người yêu nhau nên chung sống theo
cách nào mới tốt. Ái tình, không phải chuyện nhất thời, mà là chuyện một đời! Yêu nhau chưa chắc có thể cùng nhau đi về bến cuối,
chỉ có hiểu nhau, bao dung nhau, mới có thể bầu bạn bên nhau suốt cả cuộc đời.
Cùng đọc truyện nhé!!!
Tên gốc: 天涯客
Tác giả: Priest
Edit: Yển
Thể loại: Đam mỹ, cổ trang giang hồ, 1×1, ấm áp, hài, HE
Thiên Song, nơi phàm là người sống có miệng có thể nói đều không ra được. Tuy nhiên kẻ đứng đầu nơi này lại muốn thoát ly, trở lại
“làm người”
Quỷ cốc, nơi cực ác người ăn thịt người, quỷ cắn quỷ. Kẻ đứng đầu, quỷ chủ, đến ác quỷ cũng phải sợ, lại muốn thoát khỏi nơi đây,
quay về nhân gian “làm người”.
Mới nghe thì có vẻ u ám đáng sợ, nhưng thực ra truyện khá ấm áp, chỉ là hành trình quay lại “làm người” của 2 kẻ không kính già
không yêu trẻ.
1. Hai trường trung học tư thục sáp nhập, hai nam thần nhìn đối phương không vừa mắt, tranh đấu gay gắt không ngừng.
Tùy Hầu Ngọc nhìn đối phương, bĩu môi: Bộ dạng chẳng khác nào chó đội lốt người, sao lại không thích làm những chuyện mà con người
thường làm vậy?
Hầu Mạch nhìn đối phương, cười lạnh: Bộ dạng hại nước hại dân, tính tình còn ghê gớm, làm giáo thảo cái rắm, lẽ ra cậu phải làm
hoa khôi.
(giáo thảo: nam sinh đẹp trai nhất trường, hotboy trường; hoa khôi: nữ sinh xinh đẹp nhất trường)
2. Tùy Hầu Ngọc mắc chứng hưng cảm*, bị mất ngủ trầm trọng, đột nhiên phát hiện chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể ngủ ngon.
Kể từ đó, trong ổ chăn của Hầu Mạch có thêm một con quái thú nhỏ hung dữ.
Ghét bỏ hắn nhưng mỗi ngày vẫn tới ngủ chung với hắn.
(*hưng cảm hay mania: là một chứng bệnh tâm lý, tinh thần lúc nào cũng ở trạng thái hứng khởi cao bất thường, dễ bị kích thích, dễ
kích động, hay cáu kỉnh hoặc tràn đầy năng lựợng, có thể hiểu nó là trạng thái ngược lại với trầm cảm, các bạn search thêm thông
tin trên google nhé)
3. Chiến thắng trong trận tennis đánh đôi, hai người là đồng đội nhưng vẫn có thể hẹn nhau lên sân thượng đánh nhau, phỏng chừng
chỉ có mỗi Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch.
Sau khi các thành viên khác trong đội biết được, gấp gáp lo lắng muốn chết.
Qua một hồi lâu, Tùy Hầu Ngọc trở lại, cánh môi hơi sưng, khóe miệng có vết máu bầm, mọi người tức giận đến mức sôi nổi hò nhau đi
tìm Hầu Mạch tính sổ.
Cho đến khi Hầu Mạch quay trở về lớp, hầu kết có dấu răng, áo sơ mi rớt mất hai cúc trên cùng, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc, liên miệng
giải thích: “Trong lúc chơi bóng tôi thực sự không hề cười với nữ sinh nào cả, mắt tôi trời sinh là mắt cười như vậy rồi.”
Thôi, giải tán đi…
4. Phóng viên: Mời dùng bốn chữ miêu tả những gì bạn nghĩ về đối phương.
Hầu Mạch: Yêu thích không buông.
Tùy Hầu Ngọc: Cút con mẹ đi.
Phóng viên: Bình thường có sở thích gì khác?
Hầu Mạch: Sờ cá.
Tùy Hầu Ngọc: Đánh khỉ.
(Cá và Ngọc đồng âm, đều là yu; khỉ và họ Hầu (tước Hầu) của công cũng đồng âm, đều là hou)
☆ Đôi lời của tác giả ☆
Lấy chồng theo chồng, gả Hầu theo Hầu. Câu chuyện tình yêu “ngủ không được” và “ngủ không dậy được”.
“Tôi thích học tập” cợt nhả công x “đa tài đa nghệ” tạc mao thụ
[Song nam thần, song học thần, học sinh thể dục] [Cộng sự đánh đôi tennis] [Trúc mã] [Ràng buộc lẫn nhau theo cách đặc biệt]
Văn yêu đương ngọt sủng hàng ngày.
Gỡ mìn: Thụ mắc chứng hưng cảm, dễ cháy dễ nổ. Công cợt nhả, vừa lẳng lơ vừa thiếu đòn. Tính cách mỗi người đều có khuyết điểm
riêng, thỉnh thoảng cục súc chửi bậy, mong độc giả bao dung, nếu không chấp nhận được thì vui lòng tìm truyện khác đọc.
Từ khóa: Vai chính: Tùy Hầu Ngọc, Hầu Mạch | Vai phụ: Nhiễm Thuật, Tang Hiến, Tô An Di, Đặng Diệc Hành, Thẩm Quân Cảnh, Từ Dữu
Nhất, Ngải Mộng Điềm | Cái khác: tennis đánh đôi, trúc mã.
Một câu tóm tắt: Công lưu manh nhất, thụ xinh đẹp nhất.
Dàn ý: Con đường vươn tới ước mơ của hai thiếu niên chơi quần vợt đôi.
Tác giả Thanh Hoa Nhiên vừa giới thiệu đến chúng ta một câu chuyện huyễn huyễn khá hay mang tên Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Yểu
Mệnh, Ta Cùng Vai Ác HE. Với lối hành văn nhẹ nhàng, tác giả viết chắc tay không thừa vừa đủ, có thể sẽ làm cho bạn đọc cảm động,
đặc biệt tính cách nam nữ chính rất thú vị lại còn rất thông minh.
Văn án truyện: Tang Viễn Viễn tình cờ xuyên vào một quyển tiểu thuyết cổ đại huyền huyễn ngược luyến, thành bạch nguyệt quang hồng
nhan bạc mệnh sớm qua đời của nam chính.
Nội dung của quyển tiểu thuyết ba xu này:
Nam chính yêu nàng, các nam phụ cũng yêu nàng.
Nữ chính cũng bởi vì sở hữu một khuôn mặt giống nàng đến 7,8 phần nên bị đám đàn ông vừa yêu vừa ngược đãi, thương thân lại trắc
thân. Tình cảm của nữ chính cùng nam chính gặp nhiều trắc trở cẩu huyết không ngừng, ngược thân đến chết đi sống lại, kết cục còn
có thể hạnh phúc HE.
Tang Viễn Viễn: "Ngại quá bổn cô nương đây một không muốn chết hai không chịu được ngược luyến, cho nên ta lựa chọn đi theo vai
ác. Quấy rầy rồi, xin cáo từ."
Vai ác híp đôi mắt lại, tư thái lười biếng, khóe môi ý cười như xuân phong ấm áp –
"Bên người ta...... chỉ có địa ngục."
Nàng trầm tư ba giây.
"Địa ngục có đất không?"
"....... toàn bùn khô mục nát"
"Có nước không?"
"....... Máu thì nhiều".
Hắn muốn nhìn thấy nàng kinh hoàng thất thố, muốn chờ nàng thét chói tai chạy đi, không ngờ nữ tử này mặt lại dại ra, ba giây sau
hai mắt ẩn ẩn tỏa ánh sáng --
"Ây, vừa lúc cần đi đổi không khí một chút!".....
Thể loại: hiện đại, niên thượng, cường thủ hào đoạt, ấm áp sủng văn, bá đạo phúc hắc biến thái thâm tình công, 1×1, HE
Nhân vật chính: Hàn Tuấn x Lâm Lang
Lâm Lang vốn sinh ra trong gia đình làm nông dân nghèo khó, lúc sinh ra lại sinh non chỉ nặng có hai ký hai, theo lời ba Lâm là
cánh tay cẳng chân nhỏ xíu xiu, nom đáng thương vô cùng. Trước Lâm Lang, nhà họ Lâm đã có hai con trai, đôi vợ chồng một lòng muốn
áo bông nhỏ tri kỷ (con gái), đời này xem như trọn vẹn. Thế nên, khi mẹ Lâm biết lần này lại mang thai con trai, chẳng những không
vui sướng, ngược lại còn tính phá bỏ Lâm Lang.
Chung quy đối với hai vợ chồng bán mặt cho đất bán lưng cho trời mà nói, ba con trai quả thực có chút đáng sợ. Thời khắc quan
trọng, vẫn là bà nội Lâm lên tiếng, bà cụ tư tưởng truyền thống, nói sao cũng không nhẫn tâm vứt bỏ cháu trai nhỏ đã thành hình,
bèn vỗ bàn bảo: "Đẻ! Tụi bây nuôi không nổi tao nuôi!". Và như vậy Lâm Lang có mặt trong cuộc sống này.
Xuyên qua đến một cái cao võ thế giới, thu được giết địch là có thể trực tiếp trở nên mạnh mẽ hệ thống, vậy còn chờ gì?
Vương công quý tộc? Chém!
Giang hồ hào kiệt, chém!
Thiên tử hoàng đế, tiên nhân hạ phàm, tuyệt thế mỹ nữ,
Một cái đều không ngoại lệ, tất cả đều chém,
Ai dám đối địch với ta ta liền chém ai!
Ta từ nam chém tới bắc,
Ta từ trắng chém tới đen,
Ta muốn chém nhào cái này thiên sơn cùng vạn thủy, ta muốn thế nhân đều biết ta là ai!
Ta là Cố Trảm, muốn toàn thế giới đều thần phục Cố Trảm!
VĂN ÁN
Bùi Nhiên dạo này phát giác có hai việc hơi bất thường:
1. Bạn trai đã kết giao ba năm của cậu, hình như đeo nón xanh* cho cậu
* cắm sừng
2. Bạn cùng phòng với bạn trai cậu, hình như nhìn cậu có chút..... ánh mắt có chút gì đó khó nói, cảm giác có gì đó hơi sai sai.
Tìm tòi mấu chốt: vai chính: Bùi Nhiên, Nghiêm Chuẩn ┃ Vai phụ: đọc đi rồi biết
Tên gốc: Hữu chủng bài trực ngã
Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho
qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.
(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con
cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá
hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)
Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?
Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải
người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích
một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!
Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.
Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.
Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau
mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?
(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)
Người yêu trước bực bội, ném tàn thuốc, chỉ vào cửa lớn mắng: không thích thì cậu cút đi!Kẻ yêu sau đứng thẳng thân mình,
Thể loại: Hiện đại, đen tối độc miệng công x ngốc nghếch đáng yêu kích động thụ, ngọt văn, chốn công sở, đô thị tình duyên, 1×1,
HE
Cặp đôi: Cố Tiêu x Trương Tư Nghị
Tình trạng bản gốc: 236 chương (227 chương chính văn + 09 chương phiên ngoại)
Editor: Straw Berry (Dâu Tây)
Văn án:
Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành kiến trúc, Trương Tư Nghị về nước tìm về làm.
Khi gặp bạn gái cũ ở quán cà phê, hai người xảy ra tranh cãi, cô gái tức giận đến mức hất cả cốc cà phê vào người cậu.
Không biết nên nói may mắn hay xui xẻo, tuy cậu nhanh nhẹn tránh được nhưng một vị khách đẹp trai ngồi cạnh vừa đứng dậy rời đi,
lại vừa khéo hứng trọn.
Ngày hôm sau, Trương Tư Nghị mới biết, cốc cà phê hôm bữa anh né được, quả thật là xui xẻo, xui xẻo đến mức anh muốn quay trở lại
để đứng im chịu tạt....
Sở di cậu có suy nghĩ như vậy bởi vì khi phỏng vấn ở một công ty, bất ngờ phát hiện người phỏng vấn cậu chính là anh đẹp trai vô
tình thay mình bị cả cốc cà phê tạt vào người hôm nọ!
Trương Tư Nghị mất hết hi vọng tưởng rằng buổi phỏng vấn hôm nay sẽ bị đánh trượt, không ngờ anh đẹp trai ”đã lãng quên và tha
thứ” mà tuyển dụng cậu, còn trở thành cấp trên trực tiếp của cậu.
Khi Trương Tư Nghị cảm động đến rơi nước mắt vì sự thiện lương và rộng lượng của anh đẹp trai thì cậu chẳng hề hay biết số phận
”bi thảm” của cậu lúc này chỉ vừa mới bắt đầu…
Trương Tư Nghị: “Fuck, ông đây hại anh bị hất trúng một cốc cà phê mà thôi, anh có cần dã man như thế không! TAT”
Bình luận ngắn gọn tác phẩm: Trương Tư Nghị tốt nghiệp khoa kiến trúc về nước tìm việc, sau khi chia tay bạn gái, phỏng vấn tìm
việc thì phát hiện người đàn ông bị bạn gái cũ hất trúng cà phê – Cố Tiêu trở thành thủ trưởng mới của mình. Trong thời gian làm
việc, Trương Tư Nghị bị tài năng, ý chí và khả năng lãnh đạo của Cố Tiêu hấp dẫn, mà càng gia tăng sự tiếp xúc, Cố Tiêu cũng chậm
rãi nảy sinh tình cảm với Trương Tư Nghị.
Câu chuyện lấy bối cảnh môi trường làm việc của các nhà thiết kế kiến trúc, kể lại tình cảm chân thành của hai nhà thiết kế trong
công việc. Kết cấu văn chương mới mẻ độc đáo, văn phong nhẹ nhàng ấm áp, hình tượng nhân vật chân thực lại gần gũi với cuộc sống
thường ngày, tình cảm tự nhiên chân thật, miêu tả tinh tế tỉ mỉ, làm nổi bật được sinh hoạt và công việc của nhân vật, khéo léo
gợi ra hứng thú trong từng chi tiết nhỏ. Lời văn trôi chảy đẹp đẽ, sống động như được tận mắt ngắm nhìn một bức tranh thủy mặc.
Hi Hòa Thanh Linh: Một người tốt nghiệp ngành kiến trúc thích gõ chữ. Từng sờ soạng lần mò bên trong ngành thiết kế kiến trúc,
hiện tại nửa đường đổi nghề đi vào con đường sáng tác không lối về, hi vọng đưa suy nghĩ về tình yêu và cuộc sống của mình hòa vào
bên trong tác phẩm, mang đến cho mọi người sức mạnh để tích cực tiến lên.
Thể loại: Cổ trang – Trạch đấu – Cung đấu – Đế thụ – Ấm áp – 1×1 – HE
Nhân vật chính: Lâu Cảnh, Tiêu Thừa Quân
Lâu Cảnh bị phụ thân đánh gần chết, ngạnh nâng vào Đông Cung.
Làm thái tử phi, chính là đoạt đi tước vị, chặt đứt tiền đồ của hắn.
Điều Lâu Cảnh có thể làm, chỉ có… giúp đỡ thái tử, bảo vệ tốt ngàn dặm non sông…
Đế viết: hoàng hậu, ngươi rốt cuộc có biết cái gì là phu vi thê cương*?
Lâu Cảnh ôm lấy người mặc long bào, cười nói: “Biết, biết, chính là thần sẽ tuyệt đối không để hoàng thượng phải mệt mỏi trên long
sàng.”
(*) nằm ở nghĩa gốc trong “Tam cương ngũ thường” của Nho giáo: quân vi thần cương, phu vi thê cương, phu vi tử cương. Ý nghĩa là
người trên (quân, phu, phu) phải chăm sóc, bảo vệ, bao dung người dưới (thần, thê, tử), còn người dưới phải kính nhường, yêu
thương, phục tùng và biết ơn người trên.
Tên gốc: Bao tử nhà ai
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, sinh tử văn, 1×1, HE
Edit: tÁo
Giới thiệu nhân vật:
cp chính: Tư Không Viêm Nghiêu x Ô Thuần Nhã (ôn nhu trung khuyển thê nô trá hình băng sơn lãnh khốc công x ôn nhuận hiền lành
kiêm tạc mao ngạo kiều thụ)
cp phụ: Tư Không Dực Dương x Mạc Tuấn Nghị
Giới thiệu:
Tiểu Bánh Bao hai tuổi đang xem TV, đúng lúc quảng cáo liên quan đến phụ sản được chiếu, Bánh Bao tò mò nhi nha nhi nô chỉ vào bà
bầu rồi hỏi phụ thân đang làm đồ ăn cho bé, “Phụ thân ơi, Bánh Bao có phải cũng từ trong cái bụng to thiệt là to đi ra không ạ?”
“Ừ, Bánh Bao cũng là từ trong bụng to đi ra” Phụ thân vừa đánh trứng vừa trả lời cho bé.
Lại xem xem một lúc, Bánh Bao tiếp tục hỏi, “Thế lúc Bánh Bao ra phụ thân có đau không?”
Phụ thân bé vừa chậm rãi thêm sữa vào trứng vừa trả lời, “Đau chứ, sao lại không đau được!”
Bánh Bao quyệt miệng, vẻ mặt như sắp khóc đến nơi, phụ thân bé đem sữa trứng bỏ vào nồi hấp, xoay người vào phòng khách, đã thấy
Tiểu Bánh Bao trề cái môi bé xíu, đôi mắt to đẫm nước, “Sao lại khóc rồi?”
Bánh Bao nhào vào lòng phụ thân, nãi thanh nãi khí (non nớt) nói, “Phụ thân bị đau có phải sẽ không thương Bánh Bao nữa đúng
không?”
“…” Phụ thân Bánh Bao hắc tuyến. Đứa nhỏ không hay ho nhà nào đây!
Văn án:Có người xuyên không, xuyên thành Hoàng thượng hoặc Vương gia.Cẩm y ngọc thực, quyền thế ngập trời.Có người xuyên không,
xuyên thành sư tôn hoặc giáo chủ.Được người kính ngưỡng, công lực bất phàm.Có người lại không tốt, cũng có thể xuyên thành nhân
vật phản diện, mặc dù danh phận không mấy dễ nghe nhưng dù gì cũng có thể hô phong hoán vũ, cũng có lý tưởng khát vọng to lớn
"Bóp chết nhân vật chính".Lý Trường Thiên, thanh niên bốn tốt xuất thân gia giáo của thời đại mới, vì làm nhiệm vụ mà hy sinh thân
mình, vừa nhắm mắt thì đã mở ra.Hắc! Xuyên qua rồi!Xuyên thành phạm nhân người người đuổi đánh, tội ác tày trời.Lý Trường
Thiên:??? Khoan khoan, hình như có chỗ nào không đúng thì phải?Tuần sát sứ Yến Thù căm ghét cái ác đạp hắn dưới chân, lạnh như
băng mà nói: "Giết người phải đền mạng".