Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, HE, cường cường, tình cảm, ngọt sủng, vườn trường, hoan hỉ oan gia, chủ thụ, đô thị tình duyên,
thanh thủy văn
Số chương: 84 + 1PN
Couple: Trì Dã – Văn Tiêu
Edit + Beta: Bluerious
VĂN ÁN
Văn Tiêu lần đầu đến trường mới đã nghe mọi người nói rất nhiều về bạn cùng bạn của mình
Nào là một học sinh thiếu ý thức, suốt ngày đánh nhau, trốn học. Nào là không biết tiến tới, điểm trung bình các môn toàn ở mức
tạm chấp nhận 60 điểm.
Đã vậy, Văn Tiêu còn được thầy chủ nhiệm ôn hoà dặn dò: Học lực của em rất tốt, tuyệt đối đừng để Trì Dã làm ảnh hưởng việc học
tập.
Bạn học cùng lớp nhìn Văn Tiêu với vẻ thương xót: Cậu nhất định phải giữ khoảng cách với Trì ca!
Từng tận mắt nhìn thấy Văn Tiêu tay cầm ống nhựa phế thải, mặt lạnh đánh ngã mấy tên đối thủ, nội tâm Trì Dã thét gào: Mẹ nó rốt
cuộc là ai làm ảnh hưởng ai?
Văn học vườn trường.
Người mang truyền thuyết, cợt nhả lắm mồm công x trước cầm bút chăm chỉ học tập, sau xách gậy lấy “đức” thu phục người khác lạnh
lùng thụ.
18 năm sống trước đây, ngày ngắn đêm dài. Sau khi gặp cậu, mỗi giây đều là ánh sáng.
Khi tôi hiên ngang đối mặt với sự tàn nhẫn của số phận, cậu, chính là chiến kỳ của tôi!
♦VÀI LỜI CỦA EDITOR♦
Chỉ muốn để lại vài dòng vì hai bạn nhỏ, câu chuyện không có những tình tiết quá đao to búa lớn, chỉ là sự đồng cảm giữa hai con
người trẻ tuổi, may mắn gặp được nhau, cùng nhau trải qua thời gian đẹp nhất của tuổi thanh xuân, vượt qua khoảng thời gian khó
khăn để rồi một ngày, họ gặp lại nhau và đã đủ dũng cảm nói với đối phương rằng: “Tôi yêu cậu”. Không có cẩu huyết, tính cách hai
bạn rất trưởng thành, đã nhắc đến thanh xuân vườn trường cũng đừng quên những tháng ngày vui vẻ khi còn trên ghế nhà trường khiến
người ta hoài niệm.
Hứa Thừa Hạo ngoài ý muốn xuyên vào trong sách, biến thành kiếp bánh xe dự phòng vạn năm của nữ chính Mary Sue.
Hố cái là, anh chuyển kiếp ngay lúc bánh xe dự phòng đang cùng nam phản diện tranh giành nữ chính, muốn đánh nhau đến nơi rồi.
Càng hố nữa là, sau khi bánh xe cứu nữ chính khỏi tay nam phản diện, dựa theo cốt truyện, nữ chính lao vào lòng nam chính, khóc hu
hu kể lể.
Đến lúc đấy, bản thân bị nữ chính bỏ rơi, nam chính cảnh giác, nam phản diện ghi hận, anh sẽ chết rất rất thảm.
Hứa Thừa Hạo: “… Đến đến đến, xin mời ngài đón nữ chính về!”
Nữ chính: “??? Anh đã nói sẽ yêu em cả đời không buông tay mà?”
Hứa Thừa Hạo: “Xin lỗi, anh thích đàn ông.”
Nữ chính: “…”
Một tháng sau, nam phản diện cùng nam chính chạy đến khu vườn của anh, hỏi: “Nghe nói anh thích đàn ông?”
Hứa Thừa Hạo: “…”
Anh nhìn hai người đàn ông trước mặt, nói: “Xin lỗi, bây giờ trong lòng tôi chỉ có trồng trọt thôi.”
Hai người: “…”
Lục Thương đang trong quán Bar bàn bạc công việc thì sẵn tay cứu giúp một cậu bé bẩn thỉu, vốn chỉ là sẵn tiện tay cứu giúp mà
thôi nhưng mà không ngờ khi nhìn thấy vết súng sau lưng cậu bé lại khiến cậu nhớ đến ký ức năm 15 tuổi của mình.
Lục Thương hỏi: “Cậu tên gì?”
“Tiểu Lê… Em họ Lê, họ đều gọi em là Tiểu Lê.”
“Không có tên sao?”
“Không nhớ ạ.”
Lục Thương nói: “Thế gọi Lê Thúy đi, sau này cậu theo tôi.”
Kể từ hôm đó, bên cạnh Lục Thương có thêm một người yêu nhỏ tên Lê Thúy.
Thật nhiều năm về sau, bác sĩ Lương cười nhạo y, tim người ta thì không muốn, còn góp cả tim mình vào, ông chủ Lục, vụ buôn bán
này không có lời nha.
Nhìn cậu trai tuấn tú ở trong bếp nấu cơm, Lục Thương buồn bực nghĩ, rõ ràng lúc nhặt về chỉ là một con rùa đen nhỏ không nhận nổi
mặt chữ, sao mới chớp mắt đã biến thành chó săn lớn thấy mình là nhào tới rồi?
Thể loại: Hiện đại, si tình thụ, lãnh đạm công, ngược tâm, HE...
Tóm tắt nhẹ nội dung: Thụ với công là bạn từ nhỏ, thụ yêu thầm công nhưng không dám thổ lộ. Trưởng thành, hai người vẫn giữ mối
quan hệ bạn bè, công say rượu (loạn tính) lên giường với thụ, thụ cứ nghĩ công thích mình, nhưng sau đó mới biết người mà công
thích là em trai cùng cha khác mẹ của công. Hai người duy trì mối quan hệ bạn bè kiêm bạn tình cho đến khi....
Ngụy Âu Dương trong mắt đám phụ nữ là một cao phú soái đích thực, vừa trẻ tuổi đã đương nhiệm chức Tổng giám đốc Ngụy Âu thị, hơn
nữa ngoại hình chính là không khác diễn viên điện ảnh là bao. Hắn tiền liền có tiền, sắc có sắc, vây quanh cũng không ít phụ nữ
dòm ngó. Thế nhưng hắn đã 33 tuổi cũng chưa hề có ý định kết hôn, khiến nhiều người qua đường vô cùng tò mò đời sống tình cảm
riêng tư của vị này.
Mà nhân vật chính vẫn đang ở nơi nào đó, cánh tay rắn chắc bắt lấy đôi chân của ai đó đặt lên vai, mạnh mẽ xâm chiếm, làm vài
chuyện gì gì đó a.
Đáp lại vài tiếng kháng nghị bất mãn của ai đó, hắn nở nụ cười ranh mãnh nói, "Bé ngoan, không nên lại chạy lung tung nữa."
_______
"Thanh An, mau cùng anh trở về".
"Tôi không muốn."
"Thanh An, em thật sự có khả năng rời khỏi anh sao?"
Cặp đôi: Cảnh Hạo x Thiệu Trạch
Trong năm đó thì Triệu Trạch có những tài năng gì ưu tú thì hắn đã bộc lộ ra hết để trong rất nhiều nhân tài cậu có thể hoàn thành
tốt cuộc khảo sát của cấp trên mình một cách xuất sắc nhất. Mục đích cuối cùng của cậu là để được trở lại tổ chức với phong thái
ung dung và được sự kính ngưỡng của vô số người.
Rốt cuộc cậu ta làm sao mà hoàn thành được nhiệm vụ của mình đã trở thành đề tài nóng sốt để mọi người thảo luận, nhưng cuối cùng
đó vẫn là một bí ẩn.
Nhưng hai năm sau, khi công việc chính được chuyển dời qua khu chín, Thiệu Trạch lại cảm thấy báo ứng tới rồi.
Cảnh Hạo mỉm cười, chữ từ kẽ răng thoát ra “Lâu rồi không gặp, hai năm qua không có lúc nào là tôi không nhớ đến em hết.”
Thiệu Trạch chậm rãi uống một ngụm trà “Xin lỗi, gió lớn quá, tôi nghe không rõ.”
Hoắc Nhiên là đội trưởng đội bóng rổ của trường, tính tình có chút nóng nảy. Khấu Thầm, còn có biệt danh là “vua đánh lộn”; hai
người bỗng nhiên lại ở trêи sân bóng xích mích với nhau, từ đó kết thù, nhưng không ngờ lại chạm mặt khi bị phân tới ban xã hội.
Ngày đầu gặp nhau, cả hai đều giống hệt con gà chọi, chỉ chực chờ lao vào làm một trận ra trò, trong không khí căng thẳng đó, hai
người bất ngờ giẫm phải sàn nhà bị hỏng, sau đó lại đánhngoài ý muốn dẫm sụp sàn nhà phá hủy, theo sau hai người cá cược hẹn nhau
thám hiểm “quỷ lâu”… Từ hàng loạt những chuyện không ngờ bắt đầu cuộc sống học sinh mới khiến người ta ôm bụng cười.
Hoắc Nhiên thích vận động, nhìn như người nóng nảy bồng bột, thật ra lại tinh tế, quan tâm bằng hữu, lại khoan dung với mọi người.
Khấu Thầm bề ngoài có vẻ kiêu ngạo, kỳ thật tính tình lại có chút giống Husky, là một thiếu niên tăng động, thích đùa giỡn. Hai
người từ lúc bắt đầu có địch ý với nhau, sau lại ăn ý tương giao, một đường tràn ngập tiếng cười.
Lần đầu tiên nhìn thấy Hạng Tây, hình như cậu ta đang ăn vạ.
Lần thứ hai nhìn thấy Hạng Tây, cậu ta đúng là đang ăn vạ.
Chưa đến hai ngày sau thế mà lại thấy cậu ta tự đâm đầu vào trước xe mình!
Duyên phận lận đận như vậy đấy, đi đâu đến đâu cũng đụng phải cậu ấy.
Bác sĩ nhặt về một tên côn đồ.
Đây là câu chuyện đứng đắn về việc thu thập và bị thu thập do người ăn vạ tiết lộ. Đứng đắn lắm. Thật đó.
Vai chính: Mạnh Đình (Meng, Ting), Yến Tuy (Yan, Sui)
Mạnh gia vốn là gia tộc nổi tiếng nên những đứa con riêng của Mạnh gia được xếp vào hai loại vận mệnh.
Một là người tài giỏi nhưng như vậy sẽ bị bốc lột hết sức tài năng cho đến chết mà thôi.
Còn loại còn lại thì được xem như " Phế thải mà lợi dụng"
Làm lại từ đầu, Mạnh Đình không chút do dự lựa chọn loại thứ hai.
Cho nên...... Cậu phải lập gia đình.
"Nha." =.=
Cố sự của một mỹ thiếu niên chết đi sống lại muốn "Sa đọa", được ông xã chính trực "Bài" các loại trở về.
Đây là một cố sự của cứu vớt và được cứu vớt.
Em là người yêu của anh, anh là ánh mặt trời của em.
Mạnh Đình: Thật vô nghĩa......
Yến Tuy: Vợ anh nói đều đúng.
Ny Ny muốn văn nghệ một phen: Anh ~~ (con trai và lão "Công" nhà hắn đều ghét bỏ ta!)
Cầu nhận, cầu nhận, cầu nhận!
Công việc của một tổng quản thái giám chính là, trên có
thể nịnh được hoàng thượng, thái hậu,dưới có thể trị được cung nữ thái giám, ở giữa có thể cân bằng thế lực của các cung phi,
hoàng tử.Trích:
Năm Kiền Bình, cao châu Tây Bắc đại hạn, năm tháng trời không có một giọt mưa.
Một mảnh mặt trời khô héo treo trên cao, tỏa ra sóng nhiệt quay cuồng. Phóng xa tầm mắt cũng chỉ thấy đất đai bị nướng thành màu
đen xám, từng khối nứt toác.
Phó Thần đi bộ liên tục đã vài canh giờ, lòng bàn chân phỏng rộp khiến hắn không thể không dừng lại. Cách đó không xa có một lão
nông dân cuộn mình trên mặt đất, thân mình gầy guộc lộ từng đốt xương như thể gập lại liền gãy, da thịt đỏ nâu như vỏ cây già. Bàn
tay không ngừng cào loạn mặt đất như đang tìm chút rễ cây ăn chống đói, bùn và máu bê bết hòa trộn, nhìn có chút ghê người.
Tình cảnh như vậy đã không còn hiếm lạ. Phó Thần chẳng có nổi một chút thông cảm dư thừa nào, bởi hoàn cảnh của hắn so với lão
nông dân kia nào có tốt hơn. So với đói bụng, mất nước mới là nguyên nhân khiến sinh mạng hắn cạn kiệt từng giờ.
Trương Cẩm Lộ là học sinh mới chuyển tới, mọi người đều
công nhận bạn học này thật sự là đẹp người đẹp nết.
Nhìn xem, người ta học hành chăm chỉ cỡ nào, tính tình lại tốt, bề ngoài cũng đáng yêu, lại còn có đức tính tiết kiệm đáng quý nữa
chứ!
Mỗi ngày bạn học đều ăn bánh bao, không hề mang di động như các bạn khác, lại còn chưa từng thấy đặt đồ ăn bên ngoài bao giờ
Mọi người đều đoán chắc hẳn cậu ấy từ nông thôn đến, gia cảnh không tốt, thế nên mới cực kì chăm học, lại tiết kiệm đến vậy, thế
nên bàn nhau, âm thầm đem khoản trợ cấp học sinh có hoàn cảnh khó khăn nhường cho cậu.
Mãi cho đến khi… mẹ của Trang Cẩm Lộ ngồi xe Lamborghini màu hồng nhạt đến dự họp phụ huynh…...
Ôn Trĩ Sơ từ nhỏ đã nhát gan, sợ phiền phức. Chuyện dũng cảm nhất cuộc đời này của cậu chính là xông ra cứu hai học sinh tiểu học
vượt đèn đỏ, một lần dũng cảm tạm biệt luôn cả cái mạng nhỏ của chính mình.
Tỉnh dậy lần nữa, cậu phát hiện mình đã biến thành một nhân vật phản diện, kẻ chuyên làm bia đỡ đạn cho đủ loại hố mìn trong một
cuốn sách, cuối cùng vì đắp tội với nhân vật chính mà phải ngủ trên đường cái.
Từ nhỏ mẹ cậu đã luôn dặn dò, thân thể cậu yếu đuối, không được ngủ ngoài đường.
Ôn Trĩ Sơ:!
Ngay khi Ôn Trĩ Sơ quyết định không tham gia vào cốt truyện, chỉ làm một người qua đường vô danh, thì lại ngoài ý muốn bị ràng
buộc bởi một hệ thống nhân vật phản diện, nếu cậu không dựa theo đúng cốt truyện, gây phiền toái cho nhân vật chính thì sẽ bị khấu
trừ tiền bạc, còn phải ra đường ngủ sớm hơn dự tính.
Ôn Trĩ Sơ::)
Ôn Trĩ Sơ bị ép đi theo con đường phản diện, mỗi lần nhìn thấy thân hình cường tráng của nhân vật chính, bắp chân cậu lại run lên
bần bật.
Người này tung một cú đấm có lẽ có thể đấm chết hai người như cậu.
Nhiệm vụ nhân vật phản diện: Phá bữa trưa của nhân vật chính.
Ôn Trĩ Sơ nhìn nhân vật chính ngồi một bên, nuốt nước miếng, giơ tay rắc một nắm kẹo cầu vồng vào cơm của hắn rồi chạy mất.
Tần Gia Thụ:...
Nhiệm vụ của nhân vật phản diện: Phá hỏng tuyến tình cảm của nhân vật chính.
Ôn Trĩ Sơ cầm dây thép nhỏ cạy tủ của nhân vật chính, đem tất cả thư tình trong đó nhét vào túi mình, chỉ để lại một lá thư tình
do chính mình giả mạo.
Tần Gia Thụ mới đi đánh bóng rổ về vừa lúc nhìn thấy một màn này:...
Nhiệm vụ nhân vật phản diện: Phá hỏng đồ của nhân vật chính.
Ôn Trĩ Sơ cầm kim tiêm lặng lẽ đi vào nhà để xe của trường, chuẩn bị chọc thủng lốp xe của nhân vật chính.
Ai ngờ Ôn Trĩ Sơ trăm cái bí mật đều chứa đầy sơ hở lần này lại trùng hợp đụng trúng nhân vật chính.
Ôn Trĩ Sơ vội vàng giấu kim vào sau lưng.
Hai người giống cậu cũng không đủ để cho nhân vật chính đánh.
Nhân vật chính giơ tay lên, Ôn Trĩ Sơ che đầu theo bản năng.
Tần Gia Thụ vỗ vỗ khung xe phía trước: "Lên đây, tôi chở cậu".
Ôn Trĩ Sơ: "???"
- --
Anh em tốt của Tần Gia Thụ đều biết, lớp bên cạnh có một tên dở hơi kỳ lạ ba năm hôm lại gây sự. Một lần nọ Tần Gia Thụ đến cửa
hàng mua nước tăng lực, kẻ phiền phức kia cũng đi theo tới cướp trước thứ đồ mà Tần Gia Thụ muốn mua, còn làm trò mở ra uống ngay
trước mặt hắn.
Tần Gia Thụ cản người lại, đám anh em của hắn nghĩ chắc là đến lúc phải cho tên nhóc này một bài học nhớ đời rồi, thì Tần Gia Thụ
lại cầm lấy chai nước Ôn Trĩ Sơ mới uống qua kia, ngẩng đầu uống một ngụm.
!!!
Công: Yến Thư Vọng (35 tuổi) – Thụ: Trịnh Dư An (30 tuổi)
Đây là truyện tình cảm của hai người đàn ông trưởng thành, có tình tiết bẻ thẳng thành cong.
Thụ là trai thẳng, từng quen bạn gái nhưng đã độc thân được ba năm, không có người cũ phiền nhiễu.
Công là mỹ nhân tóc dài, cong tự nhiên. Công trước giờ luôn làm công, là kiểu người có khí chất công ngút ngàn. Không tra, không bừa bãi, không biến thái lại rất thâm tình....
Một cái tinh thông trận pháp tu chân môn phái đệ tử thiên tài Hình Minh, bởi vì nghiên cứu nghịch thiên đại trận thất bại, mà đi tới dị giới, nhưng bám thân ở một cái vừa bị người xóa đi đan điền trên người thiếu niên.
Đây là một cái vô cùng nương theo trận pháp thế giới, nhưng là hình minh phát hiện, thế giới này trận pháp, thực sự là kém thái quá, cái kia, thân là trận pháp thiên tài hình minh, lại đem tại thế giới này xông ra ra sao con đường?
Vô cớ gặp sét đánh, lại mở mắt, thế mà biến thành một đầu tro không trượt thu, không chút nào thu hút mập mạp cá chép?
Làm một đầu thân ở chuỗi thức ăn đáy mập cá chép, Lý Mục Ngư thề với trời: Ta muốn thể diện còn sống!
Đây là một cái không muốn bị bưng lên bàn ăn cá chép phấn đấu sử, đồng thời cũng là một vị nho nhỏ Hà Bá từng bước lên trời huyết lệ sử
Họa này phúc chỗ dựa, phúc hề họa chỗ phục!
Đại nạn không chết, tiên duyên đột đến, đến Bát Hoang chấn thiên tháp, thần bí kim quy, đạp tiên lộ, tiên duyên không ngừng.
Một đường tiến lên, đạp biến tam giới vô địch thủ, tiếu ngạo Bát Hoang đàm kim cổ.
Các ngươi luyện kiếm, ta đem chính mình luyện thành kiếm người.
Các ngươi đùa giỡn lưu manh, ta so các ngươi càng vô lương.
Người khác trong mắt đích phế vật, nhưng là kiếm tu thiên tài, càng giai sát nhân, không hề áp lực.
Một cái hỗn loạn Tu Chân Giới, tạo nên một vị vô lương kiếm tiên, hàng tỉ kiếm tu, vì đó điên cuồng.
Năm 13 tuổi, Thẩm Thần chuyển đến đại viên, gặp được anh
- vị hôn phu của mình. Anh lạnh lùng lại khó gần.
Dẫu vậy, anh vẫn chống lưng cho cậu, quan tâm đến cậu hơn ai hết.
Để rồi từ đây, bông hoa nhỏ dưới mảnh đất k
Tiết tử:
Khâm Thiên Giám, chính sử ký, phụ trách thiên văn, lịch pháp, thời tiết.
Giám chính làm chủ sự, dưới tay là phó giám chính, cũng là người đảm đương chính, phụ trách chuyên môn là Linh đài lang.
Nhìn qua là một tổ chức rất phô trương, nhưng trên thực tế chức quan tối cao nhất cũng chỉ là quan chính tứ phẩm.
Cứ tiếp như vậy, đến Linh đài lang, cũng chỉ là quan chính bát phẩm.
Nhưng đây không cũng chưa phải là chức quan thấp nhất, bởi vì thuộc hạ dưới tay Linh đài đại nhân còn có Ngũ quan chính, Xuân Hạ
Trung Thu Đông, đều là quan cửu phẩm, coi như có cái chức quan so với dân thường.
Đây là chỗ ăn no nằm chờ chết, người tuổi trẻ có chí sĩ (lý tưởng cao) hiếm khi nguyện ý ở tại chỗ này.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ.
Ví như, con kế nghiệp cha, Ninh đại nhân.
Bộ máy tổ chức của Khâm Thiên Giám:
Bộ phận lãnh đạo, quản lý: Giám chính, Giám phó
Bộ phận chuyên môn: Linh đài lang, Ngũ quan chính
Bộ phận giúp việc: Thư lại, Vị nhập lưu thư lại
Xuyên qua thế giới trong sách, Nguyễn Du Du
trở thành một vị thiên kim tiểu thư lúc sinh ra bị ôm nhầm nên phải trải qua cuộc sống nghèo khổ, vất vả, còn là cô nhi, một thân
một mình tìm cách sinh tồn.
Nguyễn Du Du xuyên tới cũng là lúc cha mẹ nhà giàu đã tìm được nguyên chủ, lại còn sắp xếp hôn sự cho cô ấy, đối tượng là đại
thiếu gia không làm nên trò trống gì của nhà họ Thẩm
Nguyên chủ không thích Thẩm đại thiếu gia, cô ấy lưu luyến si mê nam chính, sau này bởi vì lòng ghen tỵ với nữ chính kẻ đã cướp
thân phận đại tiểu thư của mình. Cuối cùng bị mọi người xa lánh, nhận phải kết cục bi thảm...
Nguyễn Du Du nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trong gương, đếm số tiền tiêu vặt của mình, cô khẽ thở dài: Tội gì mà phải như vậy?!
Coi trọng mạng sống, rời xa nam nữ chính.
Đối với ông chồng tiện nghi "nhặt được" Thẩm đại thiếu gia kia, Nguyễn Du Du tay chống cằm, suy nghĩ: "Ngoan ngoan chờ thời cơ
thích hợp, lặng lẽ rời đi."
Thẩm đại thiếu gia: "Hừ, ảo tưởng.."