Ta phải gả cho kẻ thù không đội trời chung của mình, vì ca ca của ta đã bắt cóc vị hôn thê của hắn. Để trả thù, hắn xin thánh chỉ
của hoàng thượng, muốn ta gả cho hắn.
Vào ngày xuất giá, ca ca cuối cùng cũng dẫn tẩu tử tương lai về, huynh ấy gào khóc rất lớn, nói rằng cái đồ tai họa là ta cuối
cùng cũng có người cưới rồi, mà còn là gả cho Túc Địch, đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn.
Thật là, nếu không phải tẩu tử tương lai Khương Miên Miên dịu dàng như nước đứng bên cạnh huynh ấy thì ta đã chửi đổng rồi.
Ta, ca ta, Túc Địch, còn có tẩu tử tương lai của ta Khương Miên Miên, lớn lên cùng nhau.
Giống như tất cả thanh mai trúc mã, ba người họ chơi trò ta yêu nàng, nàng yêu hắn, hắn yêu nàng ta.
Túc Địch thích Miên Miên, Miên Miên thích ca ca, ca ca cũng thích Miên Miên, nhưng Túc Địch và Miên Miên lại có hôn ước.
Tiểu Hàm gặp Đình Phong vào lúc cô 6 tuổi. Tiểu Hàm nói anh đợi cô.
Nên anh đã hứa với cô rằng:
“Tử Đằng còn nở, anh còn chờ em”.
”Anh sẽ đợi Tiểu Hàm ở đây nhé, vào ngày này nhé!”
11 năm sau:
Chẳng biết cô còn nhớ hứa đó hay không, chẳng biết cả đời này còn có thể gặp lại cô hay không.
Vậy mà gã si tình này vẫn kiên nhẫn đợi. Đợi đến gần hết cả thanh xuân.
"Anh này tôi không biết trước kia chúng ta có quan hệ như thế nào. Nhưng mà tôi nghĩ, hai chúng ta nên kết thúc nó trong hoà bình
được chứ?"
"Kết thúc, xác định muốn kết thúc quan hệ với tôi, không hối
"Nhìn rõ không, đây là hàng đặt riêng trên thế giới chỉ có một cặp, mà cái còn lại đang nằm ở chỗ cô. Cô nói xem cô còn muốn kết
thúc quan hệ với tôi không?"
Đột nhiên trên trời rơi xuống một ông chồng bên ngoài đẹp trai bên trong lắm tiền thì phải làm sao đây. Trần Niệm Tuyết, chạy
đương nhiên phải chạy, không những chạy còn phải mang theo cục cưng. Vì sao ư, vì cô chưa muốn chết, cô là nữ phụ pháo hôi lót
đường mà thôi, cầu tha mạng.
Trời xui đất khiến, Lục Nhĩ Nhã trở thành học trò duy nhất của Chu ảnh đế.
Thầy trò hằng ngày:
Chu ảnh đế: "Lại đây, đối lời thoại."
Lục Nhĩ Nhã chạy một mạch: "Được, ông chủ!"
Chu ảnh đế tháo cà vạt: "A, còn có cảnh diễn trên giường kia, cũng thuận tiện thử một lần."
Lục Nhĩ Nhã khiếp sợ: "Ơ?!" Σ( ° △ °|||)
Bạn đang đọc truyện Vì Sơ Ý, Tôi Lỡ Cướp Mất Kịch Bản Vai Nữ Phụ của tác giả Bình Tử. Vân Thư tiến vào showbiz nhưng lại không hề
có mơ ước gì xa vời.
Ở trong giới được chăng hay chớ, thành một nữ minh tinh hạng ba, cũng xem như khá nổi tiếng, cô cũng cảm thấy mãn nguyện, đã có
thể an nhàn hơn, làm một con cá mặn thôi!
Nhưng một người đàn ông và một tờ chi phiếu làm đảo lộn mọi thứ.
Cô nhìn chằm chằm vào tấm séc, rồi ngẩng đầu lên nhìn chàng trai trước mặt. Không cần suy nghĩ cô ngay lập tức đồng ý.
Mùi tiền rất thơm, và người đàn ông kia cũng rất đẹp trai.
Đêm hôm đó, Vân Thư mơ thấy một giấc mơ, cuối cùng cô đã nhớ lại ký ức kiếp trước của mình. Sau đó cô mới nhận ra được một sự thật
rất khủng khiếp. Thế giới mà cô đang sống thực ra là thế giới trong một quyển tiểu thuyết. Cô đã xuyên vào quyển tiểu thuyết ngôn
tình nói về tình yêu đẹp trong giới giải trí.
Người đang bao dưỡng cô là vị tổng tài bá đạo kiêm nam chính trong truyện, mà cô không phải là nữ chính, cô cũng không phải là nữ
phụ luôn.
Ở đâu ra hệ thống đột nhiên xuất hiện trong đầu Lâm Xuân, tên là hệ thống bói toán.
Hệ thống thật sự không khác gì Thần Khí, vì khả năng bói toán chuẩn tới 100%, không chỉ có thể giúp người có được vận may, tránh
đi vận rủi, còn có thể trợ giúp người gặp nạn.
Nhưng phàm là thứ gì cũng có ưu khuyết điểm, Thần Khí này cũng có một nhược điểm, muốn bói toán đều phải chi trả rõ ràng, mỗi lần
là mười tệ
Con đường làm giàu đi lên đỉnh cao của xã hội vừa mới bắt đầu đã sắp phải kết thúc.Lâm Xuân làm việc chăm chỉ, cẩn thận, thỉnh
thoảng cũng nhờ hệ thống bói toán để kiếm ít tiền mua trà sữa. Có lúc cô sẽ moi ra được vài thứ kì quái nhưng chẳng có tác dụng gì
trong cửa hàng của hệ thống.
Mái tóc dài của Sadako: Lúc lạc đường có thể bò ra ngoài tivi, bởi vì Sadako thích trai đẹp nên bò ra sẽ có cơ hội gặp được anh
đẹp trai.
Nhẫn của Khổng Tử Đeo lên có thể đặt câu hỏi cho đối phương, nếu đối phương trả lời sai thì sẽ được đánh vào lòng bàn tay họ mười
cái.
Những kẻ ngốc trên đời này nhiều vô kể.
Nhưng bản thân họ cũng có những giấc mơ đơn thuần và tình yêu chân thành.
Ngốc đến mức chỉ chung thủy yêu một người và cũng sẽ không bao giờ buông tay.
Cho nên cho dù là kẻ ngốc nhất thế gian này, cũng sẽ có ngày đợi được hạnh phúc thuộc về bản thân.
Bạn biết không? Đây là giấc mơ mà tôi vẫn luôn tin tưởng.
Đây là thời đại hào hùng nhất, quốc gia phân tranh, quần hùng tranh giành, bách gia tranh đấu; đây là thời đại tồi tệ nhất, giao
thông bất tiện, không nói nhân quyền, không có WIFI….Xuyên qua thành môn khách không đáng sợ, đáng sợ chính là xuyên thành một môn
khách “siêu trâu bò”. Người thật đã ngỏm, hoặc là lừa ăn gạt uống chờ chết, hoặc là bày trò giả chết. Dịch Khương vốn định phỉnh
phờ chờ chết, tiếc rằng đóng vai truyền nhân của Quỷ Cốc Tử, lại có một sư huynh được định sẵn bám riết không buông, nàng chỉ có
thể giả chết….
PS: Nữ chính lúc bắt đầu là một người bình thường, sẽ có một quá trình trưởng thành, nếu mọi người thích đọc bàn tay vàng thì…có
thể ra cửa quẹo trái.
*Môn khách: người có tài năng được giới quý tộc thời phong kiến coi trọng và nuôi dưỡng trong nhà, để khi cần thì dùng đến (theo
wiktionary tiếng Việt)
Sau khi sủng văn kết thúc… đương nhiên là chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực rồi
Từ khoá tìm kiếm: Nhân vật chính: Bạch Tiểu Tiểu; vai phụ: Mặc Dạ
Một câu giới thiệu: chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực
Lập ý: Ít đọc mấy bộ ngọt văn vô bổ
Một cuộc giao dịch, cô mang thai con của người lạ, mang bụng bầu gả cho người đàn ông đã đính ước từ nhỏ. Vốn cho rằng chỉ là một
cuộc giao dịch, lại dây dưa thứ tình cảm không nên có trong cuộc hôn nhân này. Mười tháng hoài thai sắp sinh, một tờ đơn ly hôn
trên đất, cô mới hoàn toàn tình ngộ. Sau này anh ta nói "Bà xã về đi, người anh yêu luôn là em"
Bống nhiên chết đi vì lý do không rõ ràng, điều sau đó khiến Sở Tranh đau đầu nhất lại chính là phải... tiêu tiền.
Kể từ ngày bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, ngay cả thở gấp cũng không cần thiết, mỗi ngày đều thấp
thỏm vung tiền.
Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)
Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!
Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là như thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế
giới!
Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên) Ta họ Thế tên Giới.
# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #
Mọi chuyện bắt đầu từ việc thần cách của Tô Yên bỗng một ngày bị rớt.
Lại bị một hệ thống bắt được và yêu cầu cô nếu muốn có lại được thần cách thì cần thực hiện những yêu cầu mong muốn của nam chủ.
Kết quả là, cô bắt đầu đi trên con đường công lược nam chủ
Thiếu niên kiệt ngạo cả mặt lệ khí:
"Cậu chỉ có thể thích một mình tôi."
Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín:
"Em nói em sẽ ở bên cạnh tôi cả đời."
Ảnh đế tà mị mắt đào hoa:
"Tiểu Tô Yên, lại đây hôn cái nào."
Tô Yên rối rắm, cô chỉ muốn tìm thần cách mà thôi, như thế nào còn bị quấn lên?....thấy người đàn ông trước mặt không thích hợp,
lập tức sửa miệng, là là là, đều là vì anh, thích anh nhất!
Nam chủ đầy tay là máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm:
"Em đã, nói, sẽ ở bên cạnh tôi, vĩnh viễn không rời."
Tô Yên nhẹ nhàng dỗ dành:
"Được được được, đều nghe anh, để em lau máu đi, đừng dọa người khác??"
Có lẽ nói đây là một cuộc chiến tâm lý cũng đúng. Hai con người dường như không liên quan đến nhau lại vì một vụ án mà vận mệnh
gắn chặt với nhau.
Anh chơi, cô cũng chơi, vậy có phải mỗi cuộc chơi đều có người thắng kẻ thua?
Editor: TruongManVi
Beta-er: Điêu
Thể loại: ngôn tình, hiện đại, sủng, trọng sinh, 1vs1, HE.
Anh - giàu có quyền thế, tính cách băng lãnh, thế nhưng lại một lòng cưng chiều muốn chiếm hữu cô.
Thế nhưng cô lại đem lòng si mê một người đàn ông cặn bã khác, không biết tốt xấu, lằn ranh giữa sự sống và cái chết càng ngày
càng xa.
Sống lại một lần nữa sống lại, cô thề với lòng mình phải sống thật tốt, trở thành một người thật xinh đẹp.
"Em vẫn còn nghĩ đến hắn ta?" Ánh mắt của người đàn ông chứa vạn phần nguy hiểm.
"Đâu có, em chỉ muốn nghe một tiếng thím ba từ chính miệng hắn ta, chắc chắn sẽ rất thoải mái." Người đàn ông nhếch môi nở nụ cười
thỏa mãn, kéo cô tới, "Cháu trai, nếu cháu không muốn bị tàn phế thì mau gọi thím ba!" "......." Quá thẳng thắn, quá tàn bạo,
nhưng mà cô lại thích.
Tên gốc: 致命亲爱的
Thể loại: Ngược, cẩu huyết
Người dịch: Tô Ngọc Hà
Mùi hương luôn tồn tại trên đời này nhưng không ai nhìn thấy, nghe thấy nó.
Nó có thể giúp con người chữa bệnh trong im lặng nhưng cũng có thể giết người trong vô hình.
Nó ẩn nấp ở mọi nơi, ở chính dưới lớp da thịt cùng hơi thở của bạn, khiến cho mọi bí mật của bạn không có chỗ trốn.
Cô trời sinh có khứu giác nhạy cảm, là một nhà chế tác mùi hương được mệnh danh là bậc thầy hiếm có trên đời. Thế nhưng ít ai ngờ
đến, giữa lúc hào quang sáng chói cô bỗng nhiên mai danh ẩn tích....
Anh là một doanh nhân của Lục Môn, tính cách sát phạt quyết đoán. Khi chuẩn bị ngồi lên đỉnh cao quyền lực thì lại rơi vào khốn
đốn, tính mạng sớm chiều...
Cô rong ruổi trên đại mạc, ẩn mình chốn cao nguyên.
Anh tung hoành trên thương trường, thâm nhập vào nơi tận cùng của nhân tính.
Gặp gỡ, tất cả đều không phải là ngẫu nhiên.
Một bí kíp chế tạo mùi hương đã thất truyền ngàn năm bất ngờ tái xuất giang hồ, cất giấu tấm bản đồ giang sơn tà khí.Một cổ thành
ngàn năm ẩn mình dưới nước sâu, một quan tài thần bí trôi nổi trong hang động.
Gỗ tương tư của đôi trai gái si tình, một cô đào kép thật thật giả giả…
Trùng trùng lớp lớp những sự kiện ly kỳ trông có vẻ chẳng hề dính líu tới nhau, kỳ thực đều gắn chặt với mùi hương.Người không thể
trốn tránh mùi hương, thế nên, tôi có thể kiểm soát người trong thinh lặng.
Tác phẩm tiểu thuyết tình yêu lần đầu đề cập sâu tới “mùi hương”, cảm nhận một cảnh giới học thuật về mùi.
Nghe đồn, Châu Thành có nhà họ Nam Cung giàu có vô ngần, đáng tiếc đại thiếu gia Nam Cung Thiên Ân mắc bệnh hiểm nghèo, là một con
bệnh được dự đoán sống không quá 30 tuổi. Người ta còn nói, mấy năm gần đây Nam Cung Thiên Ân hầu như năm nào cũng lấy một đời vợ,
nhưng không có người vợ nào sống sót, nguyên nhân lấy vợ không ai biết rõ, mà nguyên nhân mấy người vợ đều qua đời cũng không một
ai hay.
Khi nhà họ Nam Cung đem sính lễ tới nhà họ Bạch, Bạch Tinh Nhiên không ngờ rằng, bố đẻ cô lại nhẫn tâm đẩy cô vào địa ngục, ép cô
trở thành đời vợ thứ bảy của Nam Cung Thiên Ân.
Khi bước vào nhà hào môn, Bạch Tinh Nhiên đã từng tự sát, từng bỏ trốn, nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi vận mệnh an bài. Mỗi
ngày không những phải túi bụi chăm sóc người chồng bệnh tật có thể ói máu chết bất cứ lúc nào, mà còn phải gồng mình đi ứng phó
với đủ loại cạm bẫy và âm mưu của những người bên cạnh.
Nhưng, điều khiến cô sợ hãi nhất lại không phải những thứ này, mà là mục đích thật sự của việc Nam Cung Thiên Ân muốn lấy cô...
"Trầm Tu Cẩn, những tên côn đồ hại chết Vi Trà không phải do tôi sắp xếp..." Giản Đồng vừa mở miệng, một bàn tay thon dài có lực
bóp cằm cô không thương tiếc, trên đỉnh đầu truyền tới giọng đầy từ tính của hắn "Cô thích tôi đến vậy sao?"
Giọng hắn trong trẻo lạnh lùng, mang theo một chút mùi thuốc lá - mùi vị thuộc về hắn.
"Hả?" Giản Đồng có chút mông lung, cô thích hắn, toàn thế giới đều biết. Tại sao bây giờ lại đột nhiên hỏi như vậy?
Dưới ánh đèn mờ ảo, có hai cơ thể đang quấn lấy nhau, không ngừng lên xuống.
“Ưm, nhẹ một chút, đau!”
Người đàn ông vốn đang rất hưng phấn trên cơ thể của người phụ nữ, nghe thấy giọng nói của người phụ nữ, thân hình cao lớn có hơi
sững lại, sau đó khuôn mặt tuấn tú trở nên u ám, dùng lực một cách điên cuồng hơn.
Một lúc sau, cô đột ngột ngồi dậy, trừng mắt nhìn người đàn ông nằm đang nằm bên cạnh mình.
Quần áo lộn xộn dưới chân giường, toàn thân thì cô đau nhức.
Mọi thứ khiến Hạ Nhược Vũ cảm thấy bối rối, cô đã lên giường cùng một người đàn ông xa lạ mất rồi!
Ký ức lộn xộn của đêm hôm qua hiện lên trong đầu cô, trong bữa tiệc rượu của nhà họ Hạ, cô đã uống rất nhiều nên Lâm Minh Thư đã
đưa cô về nghỉ ngơi.
Sau đó... sau đó xảy ra chuyện gì thì cô hoàn toàn không nhớ.
Nguồn: Internet
Bảy năm, vẫn ngoảnh về phương Bắc – Ân Tầm
Nếu con tim tan vỡ…
Cố Sơ nói: “Vậy thì, gặp nhau là được.”
Lục Bắc Thần nói: “Tôi sẽ giữ lại thi thể còn không nguyên vẹn đó của cô ta để phân biệt nhân tính.”
***
Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, nhưng không ngờ ngày này lại tới một cách đầy bất ngờ. Cô hoảng loạn, bối rối. Anh vẫn
bình tĩnh, thản nhiên.
Cô lẩm bẩm: “Bắc Thâm…”
Anh: “Tôi là Lục Bắc Thần!”
Lục Bắc Thần, một người có thân phận cao quý lại khiến người ta phải kính nể. Anh là bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế có quyền
thế, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là “người giải thích xác chết” có uy tín mà bất kỳ một manh
mối nào cũng không thoát được khỏi đôi mắt hiểm của anh, là một giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là
“nam thần” khó mời nhất, là người nắm giữ “ngân sách Bắc Thần” tiếng tăm lẫy lừng.
Anh có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại không phải Bắc Thâm của cô.
Có người nói Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh.
Có người lại nói Lục Bắc Thần quá nguy hiểm vì chân lý chỉ được nắm trong tay anh. Anh chỉ cần dùng một con dao là có thể lột một
người từ vị trí chính giữa vòm họng cho tới khớp nối xương chậu mà không để lại vết tích.
Cũng có người nói trong lòng Lục Bắc Thần mãi chôn giấu một người con gái, người đã làm tổn thương anh rất sâu.
Từng vụ án giết người nghe đã thấy ghê rợn, từng trường hợp ly kỳ, khó giải thích, nguy hiểm cận kề, khó khăn đầy rẫy, thế giới
của cô đã không còn bình yên nữa. Anh vẫn ung dung, bình tĩnh bóc tách từng lớp tìm ra sự thật, nhắc nhở cô: “Tốt nhất cô thông
minh một chút, tôi không muốn có một ngày phải tận tay khám nghiệm xác cô đâu.”
Anh không phải là Bắc Thâm, ánh mắt của Bắc Thâm không lạnh lẽo, bàn tay của Bắc Thâm không băng giá. Nhưng anh lại dùng con dao
giải phẫu chống lên ngực cô và nói: “Sao bằng được người không có trái tim như cô?”
Hai năm hạnh phúc đổi lấy năm năm khổ đau, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường
có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa.
***
Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi.
Nhưng anh lại nói: “Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ?”
Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần…
***
Tình yêu bị tuổi xuân giết chết, còn tuổi xuân lại bị tình yêu lưu đày…
Nhân vật: Lục Bắc Thần (Lục Bắc Thâm), Cố Sơ, Kiều Vân Tiêu, Sầm Vân, Cố Tư, Tiêu Tiếu Tiếu, Tiêu Tuyết, La Trì, Lăng Song…
Thể loại: ngôn tình hiện đại, hào môn thế gia, sủng ngọt, cưng chiều, hắc bang…
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thêm một câu chuyện tình yêu sủng ngọt nam chính sủng nữ chính lên tận trời, cưng chiều vô pháp vô thiên, dùng mọi cách để cưới
được nữ chính.
Lời câu hồn đầy dụ dỗ: “Gả cho tôi, tôi giúp em đòi lại tất cả, để cho em được vui vẻ an nhàn!”. Cô bị chính những lời ấy mà quyết
định kết hôn ngang nhiên trở thành thiếu phu nhân của Đế Quốc, kết quả cả ngày đều bị anh chèn ép đủ điều.
Trong phòng tắm, nhìn thấy que thử thai hai vạch: “Tôi không muốn sinh khỉ con! Chết tiệt, anh phạm qui!” Anh nở nụ cười hài lòng:
“Anh không sinh khỉ con, vậy nuôi một cái bánh bao chơi vui hơn!” Cô đập bàn gầm lên: “Không phải nói chỉ là kết hôn theo hợp đồng
thôi sao...”
Mắt phượng người đàn ông khép hờ: “Ừ thì hợp đồng cũng không làm trở ngại chúng ta thực hiện việc sinh sản của con người!”
Anh là tổng giám đốc hàng tỷ, nắm trong tay một nữa mạch sống kinh tế của Đế Quốc, tin đồn anh là người cuồng bạo, ngang ngược,
không gần nữ sắc nhưng anh lại cưng chiều cô sủng đến tận cùng làm người ta tức lộn ruột! Cô cầu cứu: Tin đồn khốn kiếp! Là giả!
Cùng đón xem truyện hay này các bạn nhé.