Sau một giấc tỉnh mộng, Hứa Khinh Chu liền thấy bản thân mình xuyên qua đến thế giới huyền huyễn, đồng thời hắn cũng thức tỉnh hệ thống giải ưu. Từ đó mỗi ngày hắn làm một việc thiện, đi vào một con đường trường sinh giúp thế nhân giải ưu tiêu sầu.
Thế là, thế gian liền có thêm một vị tiên sinh, mọi người gọi ngài là: Vong Ưu.
Tiên sinh nói, thiên hạ này tuy lớn, nhưng không có cô nương nào mà ngài không độ hóa được.
Tiên sinh còn nói, thay vì cầu thần bái phật, thì sao không cầu ngài.
Tiên sinh còn nói, cuộc đời này của ngài, từng gặp qua mỹ nhân tuyệt sắc, từng uống qua mỹ tửu thế gian, từng ngao du bốn biển, sống vô cùng phong lưu.
Nhân gian nữ hoàng: "Tiên sinh nói qua, ngài không chịu nổi khi nhìn thấy nữ tử nhíu mày, nhất là nữ tử xinh đẹp."
Thượng thiên nữ đế: "Thiếu niên kia, rất đáng sợ, trong tay hắn có một ít gì đó có thể diệt thế."
Hứa Vô Ưu: "Sư phụ của ta từng nói, ta gọi là Vô Ưu, vô trong vô ưu, ưu trong vô ưu."
Cô nương nào đó: "Tiên sinh, mau cứu ta."
Hứa Khinh Chu: "Cô nương đừng sợ, đưa tay cho ta!"
Ta gọi Bạch Tầm. Là Huyền Thiên giới vạn cổ khó gặp tuyệt thế thiên tài, thánh nữ chỉ có thể nhìn mà thèm đối tượng, dưới thiên đạo đệ nhất nhân.
Một năm kia, tất cả mọi người phát hiện được ta tu vi biến mất không thấy gì nữa, biến thành một cái nhỏ yếu phàm nhân.
Nhưng là cũng không có quan hệ. . . Ta không thèm để ý.
Không phải hỏi vì gì gì đó. . . Bởi vì đó là ta giả vờ.
Ta bày nát.
Giới Thiệu Truyện
Sát Thần - Chắc các bạn đã không còn xa lạ với cái tên Nghịch Thương Thiên tác giả của truyện Đại Ma Vương
[https://truyenfull.vn/dai-ma-vuong/]. Sau một tác phẩm kiểu đông phương huyền huyễn như Thập Phương Thiên Sĩ, lão Nghịch lại quay
lại với Dị Giới Đại Lục
- Một gã cực hạn vận động cuồng nhân, xuyên việt đến một cái đại thế gia đích tiểu thiếu gia trên người, đã lấy được một loại cần
hắn thông qua không ngừng giết chóc, tài năng nhanh hơn tăng lên lực lượng, tăng cường tu vị đích thần bí Vũ Hồn.
- Thần bí Vũ Hồn chẳng những làm hắn thoát thai hoán cốt, còn lại để cho trong thân thể của hắn ẩn núp nhiều năm đích mặt khác hai
chủng Vũ Hồn, cũng đều nhất nhất thức tỉnh! Cũng không tu luyện võ đạo đích thiếu niên, một đêm gian: ở giữa đã thành người mang
ba loại Vũ Hồn, thiên phú biến thái tới cực điểm đích tu luyện cuồng nhân, dùng hỏa tiễn giống như đích tốc độ tu luyện cuồng đột
tiến mạnh, từng bước một bước lên trở thành Thần Vương chi Vương trên con đường cường giả!
- Tại cái thế giới nơi mà người ăn thịt người điên cuồng như thế này, các thần linh đã mất đi lực để xoay chuyển trời đất, vậy hãy
để cho ta đạp trên đống xương trắng chất đống đầy trời này, để đến phổ độ chúng sinh ở nơi đây.
- Tags: sat than prc full, truyen di gioi
Hai năm trước, Mạc Thính Vũ mang theo một thanh đao rời khỏi Trường An, một mình đi về phương Bắc. Hai năm sau, một thiếu niên tên Tô Trường An mang theo một thanh đao tới Trường An. Câu chuyện của chúng ta, bắt đầu từ đây.
Dịch giả Đình Phong:
“- Tại sao nhất định phải giết người đó?
- Bởi vì ta đã hứa với người khác nhất định phải giết nàng.
- Là ai?
- Người trong thiên hạ!”
….
Câu chuyện này nó mở đầu như vậy đó, có một chút gì thôi thúc bạn muốn đọc tiếp. Cả mạch truyện như một bản Túy Hồng Nhan ngân nga mãi, và tất nhiên bài hát này thì không có gì khác ngoài sự bi thương, nhiều khoảng lặng sau những trận chiến làm ta phải thổn thức tưởng chừng như không muốn dịch nữa. Tác giả lấy bối cảnh thời Tam quốc, ba tộc Nhân Yêu Man xen lẫn tu tiên nên vẫn có tham vọng vương triều bất diệt của Thánh Hoàng Đại Ngụy, bóng dáng đâu đó của Ngọa Long tiên sinh đa trí như yêu quái hay Sở gia của Giang Đông hiệp can nghĩa đảm… bao hàm tất cả là âm mưu cả ngàn năm của Thiên Lam viện – nơi nhân vật chính được nhận vào học.
Nhân vật chính chỉ là một thiếu niên tư chất bình thường, hắn bị cuốn vào vòng xoáy âm mưu vì vô tình cứu được sư phụ mình suýt chết trong giá rét. Từ đây, hắn mang thanh đao của y về đệ nhất đô thành Trường An và bước lên con đường tu tiên đầy gian nan vất vả. Tác giả viết về sự trưởng thành của nhân vật khá tốt, ai rồi cũng từ “sửu nhi” mà biết tính toán sau đó là thỏa hiệp cho những mục đích của mình, quan trọng là không đánh mất bản tâm mà thôi. 2 quyển đầu có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, không ưu lo nhất mà người viết muốn chúng ta hoài niệm về thời tuổi trẻ, có lẽ thế mới lấy bút danh Hắn Từng Là Thiếu Niên, khá lạ nhỉ?
Chưa truyện nào mà ta thấy nhân vật chính “ăn hành” ngập mồm đến như vậy, hắn luôn rất cố gắng, tiết kiệm từng giây từng phút để tu luyện nhưng mỗi lần tăng cấp thì lại đụng phải đối thủ cực mạnh và cái kết thì… khỏi nói chắc các bạn cũng hiểu. Truyện có lẽ không hay lắm ở pha đánh nhau hay chiêu thức nhưng không khí hùng tráng, bi thương, dồn dập của những trận công thành chiến là không hề thiếu. Bản thân ta thực sự rất ghét việc giết người như ngóe, đi đến đâu đập tan đến đó, đọc thì hăng máu nhưng chả rút được điều gì từ việc đó. Nếu bạn đã đọc sẽ cảm thấy cực kỳ thương nhân vật Bắc Thông Huyền hay quân Tây Lương, im lặng thủ hộ muôn dân trăm họ mà lưng đeo tiếng xấu, chưa đêm nào ngon giấc vì không đem được hạnh phúc cho người yêu.
À, truyện còn một cái hay là nói về Thất Tinh Bắc Đẩu, chính xác là các vì sao trên bầu trời, như Tử Vi tinh chủ là của Thánh Hoàng có năng lực sắc phong... Người tu hành được vì sao kí sáng “nhận thức” từ trăm triệu dặm xa vượt đến chiếu ánh sáng lên người và truyền cho sức mạnh, thật đẹp mắt a.
Kết truyện, ta dùng câu này “Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp, rốt cuộc là Trang sinh mộng điệp, vẫn là hồ điệp mộng gặp chính mình trở thành Trang sinh?”;)