Tác giả: Thục Linh
Thể loại: Đô Thị, Linh Dị, Tâm Linh
Giới thiệu:
Sau khi rời khỏi khu Tập thể 09/10 đầy ma quái, những tưởng Mai Ly sẽ trải qua cuộc sống yên bình ở nơi ở mới - một khu chung cư
ngoại thành Hà Nội. Thế nhưng không, những sự kiện tâm linh bí ẩn vẫn liên tiếp xảy ra, đẩy Ly vào cơn ác mộng dai dẳng thêm một
lần nữa. Liệu nguyên nhân là do bản thân cô bé hay do chính khu nhà này? Bí ẩn nằm sau nó là gì? Thế lực tà ác trong khu nhà vượt
xa khả năng giải quyết của những thanh đồng nơi đây. Ly phải làm gì để trở về một người bình thường?
Tác Giả: Phạm Vũ Anh Thư
Thể loại: Đô Thị, Gia Đấu, Linh Dị, Ngôn Tình, Tâm Linh, Tình Cảm...
Giới thiệu:
"Tôi và em gái để chữa bệnh cho thầy mẹ mà phải lấy hai người đàn ông xa lạ khác nhau theo mối lái của bà Thanh. Tôi được bà Thanh
mối cho cậu cả nhà ông Hộ, cái Giao em gái tôi được mối cho cậu cả nhà ông Hạnh.
Đến ngày 18 ấy cũng là ngày đẹp nhất tháng, không biết phải vì thế không mà cả nhà ông Hộ lẫn nhà ông Hạnh đều chọn đó là ngày
rước dâu. Buổi trưa bên nhà ông Hạnh đã kèn kiệu sang đón cái Giao. Khi bên nhà ông Hạnh đang làm lễ bên nhà ông Hộ cũng qua. Thế
nhưng không hiểu sao bên nhà ông Hộ chỉ lèo tèo vài người đón dâu còn chẳng biết chú rể là ai chỉ thấy ông Hộ già cùng vài người
làm, sính lễ cũng chẳng có bao nhiêu. Lúc thầy tôi thắc mắc bà Thanh giả lả nói ngày đẹp nhưng chú rể của tôi lại chưa kịp về nên
cứ rước dâu đã. Tôi xuất giá trước cái Giao, không kèn, không kiệu, đi bộ thẳng về nhà chồng. Khi đi ra khỏi cổng mẹ tôi đã dặn
đừng quay mặt lại nhưng rồi tủi quá tôi vẫn ngoảnh mặt nhìn về. Có điều mọi người trong nhà lại không ai nhìn tôi mà đang chuẩn bị
cho cái Giao ra ngoài. Mắt tôi bỗng đỏ hoe cả lên, bất chợt chạm vào một ánh mắt tinh anh đang nhìn mình. Ánh mắt này quen lắm
nhưng tôi không nhớ ra đã gặp ở đâu. Tôi khẽ cười cười trong lòng, người đó bên đang trai nhà chồng cái Giao, làm sao mà có thể
quen được, nghĩ vậy tôi liền nhanh chóng quay mặt đi thẳng theo đoàn rước dâu về nhà ông Hộ...
Thế nhưng tôi lại không biết hai đám cưới của chị em tôi thay đổi cả cuộc đời chúng tôi. Những tưởng đơn giản là vậy nhưng lại đầy
những dối trá âm mưu khốn nạn vô cùng mà sau này nghĩ lại vẫn ớn lạnh rùng mình"
Bạn đang đọc truyện Lang Hoặc của tác giả Tam Đồ Nguyệt Đế. Này này, cái cô nhân viên nhát gan này! Ai tới nói cho cô làm sao
trong công ty cô lại có một nhân viên như vậy hay không?
Nhát gan tới mức chỉ nhìn mặt cô thôi mà cô kia làm đổ hết cà phê lên quần áo mới của cô.
Cô ta nói bồi thường, thế mà ngày hôm sau không thấy tăm hơi. Lẽ nào sợ cô ăn thịt cô ta ư???
Tác giả: Ngọc Đức
Thể loại: Linh Dị, Truyện Khác
Giới thiệu:
Sau khi một vị pháp sư Trấn Long của gia tộc Trần hi sinh oanh liệt trong trận chiến với Phạm Nhan. Nhà Trần đã quyết định tung ra
pháp chỉ tối cao của gia tộc, Sát Thần Lệnh, cho dù có là bậc thần thánh cũng phải truy sát đến Nợ máu trả bằng máu, nợ nước thù
nhà, Phạm Nhan bắt buộc phải chết. Nhưng liệu Phạm Nhan có dễ bị tiêu diệt đến như vậy? Không, Thần Trùng đã xuất hiện. Máu lại
tiếp tục đổ, tính mạng của mọi người sẽ tiếp tục mất đi, chính và tà? Ai sẽ thắng? Vẫn câu nói cũ, bộ này cháy, cháy kinh khủng.
Tác giả: Ngọc Đức
Thể loại: Linh Dị, Truyện Khác
Giới thiệu:
Những đạo pháp của pháp sư Vạn Kiếp, pháp sư dòng họ Trần, pháp sư của Việt Nam trước đoàn Âm Binh Mông Nguyên cả một vạn người.
Chính và tà, ai sẽ thắng? Đức thánh Trần Hưng Đạo đã xuất hiện, dù chỉ là mơ hồ. Nước mắt, đau thương, hãi, vui buồn đan xen, đủ
thứ cảm xúc lẫn lộn với nhau, chính là một bữa tiệc không thể chối từ của tác giả dành cho độc giả. Nói ngắn gọn một câu cho nó
vuông: Bộ này cháy, cháy kinh khủng.
Tác giả: Nhất Cố Tử Căng
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Linh Dị...
Giới thiệu:
Thầy sờ cốt, xem xương cốt, nhìn thấu quá khứ, vận mệnh tương lai.
Người đời thường nói đến thầy sờ cốt với sự sợ hãi, thầy sờ cốt dần mai danh ẩn tích, giấu mình nơi trần truyền lại quy tắc “ba
không”: Không sờ xương trẻ con, không sờ xương người già và… không sờ xương người chết.
[Văn án nằm đắn]
Trai tính tình nho nhã bị gái ở trước mặt nhìn chằm chằm: “Cô nhìn tôi làm gì?”
“Bởi vì anh là chồng tương lai của tôi!”
Trai ra vẻ không biến sắc làm mặt lạnh, nhưng tai thì đỏ rần: “Con gái con lứa*, không biết xấu hổ.”
“Hay là anh hôn tôi một cái đi, tôi lượn luôn.” Gái đoán trai sẽ không dám làm thật đâu.
Trai liếc gái một cái, tranh thủ hơn cao thủ, trai nhấc cằm gái hôn một cái.
Đậu má… Sai kịch bản rồi.
Hán Việt: Cô nữ (vô kiểm nhân) [孤女 (无脸人)]
Tác giả: Tô Qua Qua
Thể loại: Khủng bố, Đô thị tình duyên, Linh dị, Thần tiên ma quái, Hiện đại, OE
Số chương: 09 chương
Nhân vật chính: Hàn Lộ, Bác Sinh
Nhân vật phụ: Tiểu Chi, Trần Kỳ
Edit: clownclown2318 (Amelia)
Văn án
Người không có mặt.
Bạn đang đọc truyện Ly Hôn Rồi, Còn Nháo của tác giả Mộc Mộc Bất Thị Vương Tử. Không ai không rõ đại thiếu gia Khâu Dã nhà giàu,
lại đẹp trai, thế nên khiến cho vô số nam nữ theo đuổi, như tre già măng mọc, phấn khởi xuất hiện trước mặt hắn, mong hắn ghé mắt.
Nhưng có điều không ai biết, Quý Minh Triết, con riêng của nhà họ Quý đã giam cầm hắn trong tay, hắn không thể thoát khỏi người
đó.
Lần đầu gặp Quý Minh Triết là vào năm 16 tuổi, lần đầu thân mật với nhau và bị ép kết hôn là khi hắn 20 tuổi, rồi một năm sau, Quý
Minh Triết hại hắn cửa nát nhà tanKhâu Dã chỉ có một mong muốn duy nhất: Đó là chừng nào hắn còn sống, nhất định phải khiến cho
Quý Minh Triết sống không bằng chết, nợ máu phải trả bằng máu.
Quý Minh Triết muốn Khâu Dã ở lại bên cạnh anh dù cho hắn không yêu thương anh, hoặc là cứ hận anh đi cũng được, thậm chí để lấy
lòng mà vứt bỏ tôn nghiêm, chủ động nằm dưới thân hắn.
Nhưng mà Khâu Dã là một con chó sói nuôi chưa quen, chỉ muốn đẩy anh ra, cho nên anh đành phải phá hoại tất cả mọi thứ của hắn,
rồi dùng những thủ đoạn hèn hạ vây giữ hắn, khiến cho hắn không còn đường để đi...
"Đã ly hôn rồi mà vẫn bám dính lấy tôi như vậy, không cần mặt mũi nữa, hả?" Khâu Dã dán sát vào bên tai người đàn ông, giễu cợt
hỏi.
Khi ấy, Quý Minh Triết chỉ mím chặt môi không nói, hốc mắt đỏ bừng.
Sau đó người luôn nhẫn nhục chịu đựng vươn tay tháo dây nịt da của Khâu Dã, lạnh lùng đáp: "Anh như vậy đấy, cho nên em muốn tự
tới chịch anh? Hay là để anh cho em xài thuốc?"
Tác giả: Long Thất.
Edit: Diễm Thiếu (D3).
Thể loại: Xuyên, vị lai giá không tinh tế, hoan hỉ oan gia, 1×1, HE.
Vai chính: Ninh Vũ Phi.
Tình trạng: 60 chương + 31 PN (Hoàn)
Văn án:
Ninh Vũ Phi xuyên đến thời đại ngân hà, cơ giáp khắp nơi, tinh hạm đầy trời, bản thân cậu vác trọng trách thiếu tướng hai sao của
đế quốc tinh hà.
Điều kiện tốt như thế, Ninh Vũ Phi lại muốn tự tử… Bởi vì trong tay cậu có ba chiếc nhẫn.
Bắt cá hai tay tính là gì? Cái thân này của cậu một chân đạp ba thuyền, cùng tiếp nhận ba nam nhân【 nhấn giọng 】 cầu hôn!
Một người là nguyên soái thống lĩnh binh quyền, một người là thái tử sắp kế vị đế quốc, còn một người nữa là đại thần nắm giữ mạch
tài chính toàn cầu!
… Cứu mạng, đá ai trước thì cậu cũng chết rất khó coi a!!
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Truyện này cốt mới mẻ độc đáo thú vị, sau khi nam chính tỉnh lại, thấy mình đáp ứng cầu hôn của ba vị nam thần, từ đó bắt đầu trải
nghiệm một cuộc sống náo loạn. Tác giả hành văn thoải mái, tình tiết chặt chẽ chọc trúng lòng người, thoải mái lên xuống, có vui
sướng, có đùa giỡn, có mối tình thắm thiết không thể nói ra. Rất thích hợp để đọc lúc rảnh rỗi, có thể thu được ý cười thoải mái,
cũng có thể thưởng thức được hai chữ tình yêu này càng đặc biệt hiểu hơn.
Truyện Hôn Khế của tác giả Triển Tuyết Phàm là một câu chuyện xưa về hai người xui xẻo chuyên bị hố.Cả công và thụ đều mất đi cha
mẹ, bị thần côn lừa gạt, còn rơi vào bẫy của thân nhân, thế là vô tình thành thân với nhau. Sau đó từ từ cọ xát, sinh hoạt cùng
nhau, tình cảm dần nảy sinh, họ đồng lòng đi hố lại những người đã hố họ.
Cố Thành Chi hỏi Sở Quân Dật rằng có phải tổ mẫu của hắn bắt hắn nạp thiếp chăng.
Sở Quân Dật: Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, ngươi thừa biết ta không có khả năng nạp thiếp mà.
Cố Thành Chi: Cũng đúng, dù có muốn nạp thiếp thì cũng phải nâng được cái thắt lưng đi đã, chỉ sợ ngươi còn chưa vào tới nhà, chân
đã nhũn thành bún rồi.
Sở Quân Dật:...Ngươi lưu manh như vậy mà được đó hả?! Trạng nguyên gia văn võ toàn tài đâu mất rồi hả!
Một tuyệt thế cao thủ ở trong núi, một miếng thần bí ngọc bội có thể biết trước tương lai... tìn tin tin.
Lâm Dật là một thằng học sinh bình thường, có điều hắn còn chịu nhờ cậy của người khác một trọng trách, đó chính là cua hoa hậu giảng đường! Nhưng lại là lệnh của ông già hoa hậu giảng đường!
Mặc dù Lâm Dật éo chịu qua lại cùng vị đại tiểu thư khó hầu hạ này, thế nhưng lệnh của cha chú khó cãi, hắn không thể không thiên lý xa xôi chuyển trường tới thành phố Tùng Sơn làm lính đi theo đại tiểu thư... Vì vậy, xuất hiện tuỳ tùng ngưu B nhất trong lịch sử —— thiếp thân cao thủ của đại tiểu thư!
Xem vị tuỳ tùng này làm sao cua được tiểu thư, bắt đầu hắn phụng chỉ tán gái ngưu X lòe lòe đích nhân sinh...
Quyển sách có chút thuần... Cũng có chút ái muội...
Giới thiệu
Trác Dụ không phải quân tử mà cũng chẳng dính dáng gì đến cái gọi là lịch thiệp.
Ngày hôm đó đưa người đến “Giản Yên” để lấy sườn xám, bên trong tiệm không có người, mãi mới có một âm thanh dịu dàng ấm áp từ sau
cánh cửa vang lên: "Xin chào, anh Trác."
Trác Dụ xoay lại, đây là lần đầu tiên anh gặp Khương Uyển Phồn.
Điếu thuốc trên tay quên cả châm lửa, lời nói đến bên miệng cũng không còn nhớ để thốt ra.
Trong lòng Trác Dụ nảy sinh một suy nghĩ…
Đời này của anh không xong rồi.
Thợ thêu thủ công mỹ nghệ x Tổng giám đốc không ngang tàng hống hách lắm.
Vừa gặp đã yêu. Từ đeo đuổi chết đi sống lại cho tới kết hôn sinh sống được như ý nguyện.
Thiên về cuộc sống hằng ngày. Nam chính không hoàn hảo. Kết hôn trước, sau lại càng yêu hơn?
[Hy vọng em không bị thói đời quật ngã, mãi mãi có lập trường riêng.
Còn khi đứng bên cạnh anh, có thể sống như một cô gái thuần khiết, rạng ngời.]
Tag nội dung: Ngọt ngào, nghiệp giới tinh anh.
Nhân vật chính: Khương Uyển Phồn, Trác Dụ.
Nhân vật phụ: Tạ Hựu Địch, Trác Di Hiểu, Khương Vinh Diệu, Hướng Giản Đan.
Một câu giới thiệu đơn giản: Nam chính đắm chìm trong tình yêu dành cho vợ.
Dàn ý: “Kế thừa cơ nghiệp trăm năm, người thông tuệ ắt rạng danh xa gần.”
Giới thiệu:
Minh Hi cảm thấy, điều may mắn nhất trong cuộc đời chính là có thể cùng người yêu trùng sinh trở về. Quan hệ của hai người cũng
trở nên tốt đẹp hơn, mỗi ngày dính vào nhau cũng không ngại đủ.
Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, anh dần dần cảm thấy trên người yêu tựa hồ ẩn giấu vô số bí mật.
Thẳng đến một ngày, anh phát hiện tang thi càng cao giai, càng không muốn chống lại người yêu của anh.
Lúc đó anh mới hậu tri hậu giác phát hiện, có lẽ người yêu của anh so với tang thi đáng sợ hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện Thập Phần Vừa Ý Ngươi của tác giả Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử. Hứa Niệm thầm yêu một người.
Người trong lòng nàng tên Cố Dung, cô ấy là một người lãnh đạm, bề ngoài thanh lãnh, cấm dục, tuy rằng hai người thường chạm mặt
nhau, nhưng lại không quá quen thuộc, thậm chí cũng không nói với nhau được mấy câu. Nàng cũng nghĩ rằng, quan hệ hai người chắc
cũng dừng lại ở mức đó mà thôi, hờ hững, nhạt nhòa.
Nhưng rồi có một ngày, nàng lại thành chủ nhà của Cố Dung, cùng ở dưới mái hiên với cô ấy, cùng nhau sinh hoạt
Lại sau nhiều đêm, người kia vô số lần ôm chặt nàng, một lần lại một lần thủ thỉ: "A Niệm..."
- - càng là khắc chế, càng là làm càn.
Người là pháo hoa xán lạn, chỉ có thể vì tôi mà nở rộ.
Bạn đang đọc truyện [Bảo Liên Đăng] Hoá Bích của tác giả Giai Kỳ Thập Nhị Hồng. Rắn lột da, chim thay cánh, cây già rụng lá lại nở
hoa.
Một năm mới sang, vạn vật đổi mới. Đây là thời đại biến pháp, là đại thời đại chân chính.
Thời cuộc biến hoá không chừng, nhân kiệt xuất hiện lớp lớp, bất kỳ một phát kiến nào dù không đáng chú ý cũng có thể sinh ra một
trường phái mới. Mỗi người đều phấn khởi, mỗi người đều đang phá vây, mỗi người đều từng khắc từng khắc tìm kiếm điểm đặt chân.
Mỗi một sự hô hấp, sinh trưởng, khát vọng, đấu tranh của từng bộ phận trong chúng sinh, hợp lại thành ngọn sóng ầm ầm trào dâng
của đại thời đại đó. Mà dòng lũ lịch sử lại cuốn lấy mỗi người trong thời đại này, mênh mông cuồn cuộn, chảy xiết mà đi.
Bạn đang đọc truyện [Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng Người của tác giả Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người. Không ai
không biết Bắc Kinh có năm đại gia tộc kinh thương danh tiếng nhất.
Mà gia tộc lớn thì luôn có những việc khó nói, cũng dễ dàng trở thành đề tài đàm luận của mọi người lúc trà dư tửu hậu.
Mong các đạo hữu ủng hộ truyện và Converter bằng các cách sau:
- Vote 5*, bấm Like, theo dõi, bình luận, quăng phiếu truyện đề cử;
- Đặt mua đọc offline trên app;
- Donate cho converter: Đối với MoMo, ViettelPay, ZaloPay hay ShopeePay: 0777998892.
MBBank: 0942478892 Phan Vu Hoang Anh
Đa tạ các đạo hữu đã đọc truyện ლ(´ڡ`ლ)
----------oOo----------
Một câu nói giới thiệu vắn tắt: Đây là một cái nội ứng nhân loại Tu Tiên giới thảo yêu âm mưu lật đổ nhân loại tà ác thống trị chuyện xưa!
Đi ra Thanh Mãng sơn Minh Tâm mới biết được thế gian có nhiều như vậy loại người, nam nhân, nữ nhân, giao nhân, vũ tộc, đạo sĩ, hòa thượng thậm chí người chết sống lại.
Bọn họ đều muốn ăn nàng.
Một đóa hoa nhỏ nguyên sinh thái tiên lữ, gào thét đột kích!
Độ dài: Chương 203 (còn tiếp)
Thể loại: Hiện đại
Editor: ÓcCá
Giới thiệu:
Đại mỹ nữ hoang dại Ôn Huyền từ lần đầu nhìn thấy Lục đại đội trưởng liền cầm lòng không được.
Sáp đến, ham muốn, nước bọt, nhỏ giọt.
Ôn Huyền: Sao? Làm thế nào mới có thể cua được anh? Muốn bỏ vào bao tải bắt đi hay là lời ngon tiếng ngọt.
Lục Kiêu ngậm điếu thuốc, lạnh lùng nói: "Cô là đại minh tinh sáng chói, tôi chỉ là đội trưởng một khu không người chim không thèm
ị, rất nghèo, cô nhìn trúng tôi ở chỗ nào?"
Ôn Huyền: "Em thích cách anh đụng em."
Lục Kiêu nghẹn lời.
Gương mặt nhăn nhó, vô tình rời đi: "Không biết xấu hổ, nghĩ cũng đừng nghĩ!"
Hôm sau
Anh: "Tâm huyết dâng trào?"
Ôn Huyền: "Bất cứ giá nào."
[Đại đội trưởng khu không người vs đại minh tinh tuyệt mỹ, tính cách của nữ chính thiên về phản xã hội, cả hai đều là đại lão,
toàn văn rất ngọt]
Giới thiệu
Tin đồn lần đầu gặp mặt, Giang Nhược mặc bộ vest giá rẻ, đứng nơi sảnh lớn khách sạn đòi người ta phí qua đêm, nhận được tiền mặt
thì đếm vài lần, ngẩng đầu va phải ánh nhìn của Tịch Dữ Phong.
Cách cầu thang xoắn ốc, một người đút tay vào túi nhìn xuống dưới, một người tay cầm xấp tiền ngước mắt lên.
Một người vô cảm xem trò, ý coi thường hiện rõ trong vẻ hời hợt, một người nở nụ cười khiêu khích, thầm nghĩ dù gì cành cao cỡ ấy
cũng không với tới nổi.
Tin đồn lần thứ hai gặp mặt, hai người lên giường.
Ngày hôm sau tỉnh dậy chỉ còn mình Giang Nhược, cậu đỡ cái eo mỏi nhừ gọi điện thoại, nghiến răng nói: “Cậu Tịch đói khát bao lâu
rồi?”
Tịch Dữ Phong vẫn thản nhiên như thường, chỉ hỏi: “Muốn bao nhiêu?”
Tin đồn rằng sau này Tịch Dữ Phong bao nuôi Giang Nhược, hai người luôn không hòa hợp, đến nỗi Giang Nhược còn dám khó ở với Tịch
Dữ Phong ngay trước mặt người trong phòng chỉ vì một chai rượu đã tặng.
Tất nhiên Tịch Dữ Phong không tha thứ cho món đồ chơi không ngoan ngoãn. Theo lời kể của những người ngang qua nhà vệ sinh, tiếng
động bên trong khá lớn, lúc Giang Nhược đi ra khóe mắt rớm lệ, rặt một vẻ bị dạy dỗ thê thảm.
Tin đồn cậu ấm nhà họ Tịch có vợ chưa cưới môn đăng hộ đối, Giang Nhược chẳng ngang ngược được bao lâu nữa.
Lại có tin đồn nhà họ Tịch ồn ào náo loạn, nguyên nhân là Tịch Dữ Phong từ chối đám cưới.
Vì một ngôi sao nhỏ.
Ngoài đống tin đồn, Tịch Dữ Phong nhíu mày, mất hứng không biết làm sao, hỏi Giang Nhược: “Nghịch đủ chưa?”
“Chưa đâu.”
“Muốn gì nữa?”
Giang Nhược nhoẻn miệng cười toe toét: “Muốn tin đồn cuối cùng thành sự thật.”
“… Có được không?”
Lạnh lùng công x dụ thụ.
Niên thượng, bao nuôi trở thành tình yêu đích thực, có tình tiết máu chó.
Tác giả: Minh Hà Phiên Tuyết
Biên tập: Heying
Số chương: 16 chương + 2 ngoại truyện
***
Thiếu nữ trời sinh hài hước thẳng thắn không hiểu phong tình x Thiếu nam theo chủ nghĩa lãng mạn cởi mở sáng láng.
Dư Dữ: Tớ ốm rồi~
Chúc Tâm Khê: Uống nhiều nước nóng vào.
Dư Dữ: Cậu đúng là không hề để tâm đến tớ, cậu chỉ lấy lệ thôi!
Chúc Tâm Khê: … Vậy uống nhiều nước ấm, nước nóng dễ bỏng.
Cuộc sống bất ổn của đôi thanh mai trúc mã.
Tag: Tình yêu sâu sắc, thanh mai trúc mã, vườn trường.